Ngu Vĩnh An thong thả bước trên con đường tấp nập người ở phiên chợ. Hắn mơ màng chìm trong suy nghĩ của bản thân mà không chú ý, đụng phải người đi tới từ phía đối diện.
"A! Ngươi không có mắt nh- "
Người bị Ngu Vĩnh An đụng phải cũng choáng váng, cơ thể người đó dường như rất yếu ớt bị đẩy ngã ngồi trên đất.
Người vừa ngẩng đầu lên, lời thô thiển chưa nói hết nhanh chóng bị Ngu Vĩnh An nuốt ngược vào trong. Trước mắt hắn hiện tại đang là một mỹ nam tử xinh đẹp tuyệt trần, dám chửi hắn không xứng làm người.
Ngu Vĩnh An như bị hút hồn vào dung mạo như hoa như ngọc, đẹp như tạc tượng của đối phương mà âm thầm nuốt một ngụm nước miếng.
Nhưng khi nhìn thấy nốt chu sa đỏ rực giữa mi tâm mỹ nam tử khuôn mặt hắn khẽ trùng xuống. Người này không sợ ra đường bị người ta bắt về làm vợ hay sao mà không chịu đeo mạt ngạch? Song suy nghĩ một hồi Ngu Vĩnh An lại ngộ ra, nam tử xinh đẹp như vậy có đeo mạt ngạch hay không cũng chẳng có ích gì. Với cái dung mạo động lòng người kia ngay cả hắn còn muốn lật kèo làm 1, bắt người về làm nương tử huống chi là mấy tên nam nhân cường tráng.
Ngu Vĩnh An tiến lên đỡ người dậy, nhìn kỹ lại mới thấy mỹ nam tử trước mắt dáng người thanh mảnh, hơi yếu nhược, khá cao, mái tóc đen dài buông thả xuống. Nét ngài thanh tú, thiên về vẻ nữ tính nhiều hơn. Nhưng đôi môi trắng bệch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-xuyen-sach-van-may-se-toi/2690221/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.