Kể từ sau khi Thừa Hạo hôn Dạ Anh đến bây giờ, hơn cả một tuần nay, tên kia vẫn chưa xuất hiện hay gọi điện nhắn tin gì cho cậu. Khiến cho tâm tình của cậu trở nên xấu đi, ngồi trong văn phòng của mình, cậu không ngừng lôi cái tên Dương Thừa Hạo ra nguyền rủa một nghìn lần
- Dương Thừa Hạo đáng ghét, Dương Thừa Hạo anh dám hôn tôi, anh là tên đáng chết dám hôn xong lại không chịu trách nhiệm, Dương Thừa Hạo mau gọi điện xin lỗi tôi ngay
( Cỏ: Con trai, hình như có gì đó sai sai rồi)
Sau khi âm thầm tự nguyền rủa người kia xong, Dạ Anh lại vò đầu bức tai mà ngẫm nghĩ
- Chậc!! Suy đi nghĩ lại thì mình cũng có lỗi, nếu như mình không tát hắn một cái, có lẽ bây giờ cớ sự lại không thành ra như vậy
Dạ Anh nhớ lại, khoảnh khắc Thừa Hạo buông cậu ra, lúc này cậu mới hoàn hồn trở về, vì thẹn quá hóa giận, cậu liền giơ tay lên lưu trên mặt Thừa Hạo một cái tát, sau đó còn quát mắng
- Anh...anh cái tên đáng chết này, anh lại dám hôn tôi, đồ đáng ghét, anh nghĩ anh là ai hả. Từ nay về sau đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa!!!
Tôi một phút cũng không muốn thấy anh
Nói rồi, cậu cầm chìa khóa phóng thực nhanh xuống lầu mà đánh xe chạy về nhà
Nhớ lại lúc đó, Dạ Anh trong lòng không ngừng gào thét, lúc lấy lại được bình tĩnh, cậu lại tự kỷ với bản thân mình mà an ủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-la-anh/2464619/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.