Ánh nắng cuối tuần ấm áp bao trùm cảnh vật, vì rảnh rỗi không có chuyện gì nên cô cất xe đạp vào trạm xe, đi bộ về nhà.
Ngày nghỉ cuối cùng của Quốc khánh, Giang Thành huyên náo vẫn còn không khí kì nghỉ lễ.
Hàng quốc kì nhỏ treo bên vệ đường còn chưa cất đi, cờ bay phấp phới trong gió.
Trên đường về, cô ngẩng đầu nhìn ánh nắng xen qua kẽ lá, vô thức mỉm cười.
Có trời mới biết cô thích ánh nắng thế nào.
Cô vẫn luôn nghĩ nếu tình yêu có hình dáng thì nhất định sẽ giống mặt trời.
Quán cafe cách nhà không xa, đi một lúc là tới.
Về tới nhà, cô còn chưa kịp cởi giày thì nghe thấy tiếng cuộc gọi video call trên Wechat.
“Người đẹp ơi, lần này đi xem mắt thế nào rồi?” Bạn thân Nhậm Hi Văn đang ăn dưa hấu, đôi mắt sáng như sao, dáng vẻ tò mò hóng chuyện.
Lâm Vãn hết nói nổi, cô thay dép lê, thản nhiên đáp: “Ôi trời, lần đầu tiên đi xem mắt, còn chưa gặp nhau đã bị người ta pass rồi.”
“Không phải chứ? Đi xem mắt bao nhiêu lần, có lần người ta vội vàng muốn kết hôn luôn với cậu mà cậu toàn lạnh lùng từ chối mà?” Nhậm Hi Văn cả kinh, suýt nữa cằm chạm vào miếng dưa hấu.
Lâm Vãn cười khổ, “Tớ cũng không biết, nhưng hôn nhân là chuyện cả đời, không thể tùy tiện được.”
Cô chợt nhớ mình chưa ăn bữa sáng, cô lấy miếng bánh mì từ trong tủ lạnh, xé vỏ ngoài ra rồi ăn.
“Có phải cậu vẫn thích người đó đúng không?” Một lúc lâu sau, Nhậm Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-gio-biet/439445/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.