Edit: Mỳ.
Vốn dĩ Eva chẳng có chút hứng thú nào nhưng sau khi nghe cô kể thì trong lòng lại nhen nhóm lên vài phần tò mò.
Ánh mắt cô ấy như ngừng lại, chuẩn bị để được nghe câu trả lời kia.
Nào ngờ Đường Gia lại nói: “Cuối cùng là thế nào á hả? Tôi không nói cho cô biết đâu.”
Eva giận đến bật cười: “Cô từ xa đến đây kể cho tôi nghe chuyện này, có phải là để chọc tức tôi không thế?”
Đường Gia không phản đối mà đáp: “Thôi thì vậy đi, tôi sẽ kể cho cô nghe đoạn cuối, nhưng cô phải kể cho tôi nghe là rốt cuộc cô đã làm gì nhé?”
Eva trầm mặc.
Cô ấy nhận ra câu chuyện mà Đường Gia kể chỉ là mượn danh nghĩa, vì vấn đề ở phía sau mới là vấn đề chính.
Đường Gia nhìn quả đầu vàng rối bù xù mãi vẫn không trả lời, vậy nên mới cất tiếng hỏi: “Bọn tôi đến đó chơi ổn lắm.”
“Chơi gì cơ?”
“Tôi hỏi nhưng cô không cần phải trả lời tôi lại đâu, chỉ cần gật đầu hoặc lắc đầu thôi là được.”
Đường Gia hỏi câu đầu: “Có phải cô đến Châu Phi là vì anh của cô không?”
Eva khẽ gật đầu, cô ấy trầm tư một hồi rồi lại lắc đầu.
Đường Gia hiểu ý cô ấy, lúc đầu là vì lý do này nên mới đến đây, nhưng sau một khoảng thời gian ở lại đây thì lý do đó đã thay đổi.
Cô hỏi tiếp: “Vào lúc anh cô gặp chuyện, có phải là trên xe còn có một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-gio-am-em-se-mim-cuoi/2440786/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.