Edit: Mỳ.
Đường Gia chạy ù vào trong màn đêm. Nước mưa ùn ùn kéo đến táp thẳng lên cổ và lên cả cánh tay, chỉ trong nháy mắt đã thấm ướt hoàn toàn.
Khắp mọi nơi đều là tiếng thét, kêu gào đến chói tai, xen kẻ đâu đó là vài phát súng khá lớn.
Bởi vì là ban đêm, trời mưa lại còn lớn nên tầm nhìn càng trở nên hạn hẹp hơn. Đường Gia chớp mắt, dùng hai tay che mặt. Lúc này chỉ có thể nhìn thấy những ánh đèn le lói, qua góc nhìn mà có thể nhìn thấy bóng người chạy vụt qua thật nhanh.
Dường như cô đã xác định được nơi đây đang xảy ra một sự kiện giao đấu, nhưng cụ thể là tình huống gì thì vẫn chưa rõ lắm.
Đường Gia cố gắng ổn định lại tinh thần, rồi chạy nhanh về phía đoàn người đang đứng tụ thành một nhóm nhỏ.
Cô níu lấy một người bản xứ đang hoảng hốt mà hỏi: “Có chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Đối phương đáp trả cô bằng một câu trả lời rất đơn giản: “Đánh nhau!” Rồi vội vàng bỏ chạy.
Dưới sự hỏi thăm không có chút kết quả nào, Đường Gia quyết định trở về phòng. Nếu như tình huống đã tồi tệ như thế, vậy thì chạy loạn khắp nơi cũng chẳng có thể làm gì được. Còn nếu như tình huống này có thể khống chế thì chắc chắn sẽ có người đến thông báo.
Bên ngoài loạn lạc to tiếng như vậy, thế mà Eva vẫn ngủ say trong phòng.
Từ tóc tai, quần áo đến tay chân của Đường Gia đều ướt đẫm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-gio-am-em-se-mim-cuoi/2440784/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.