Người đàn ông ở trên giường từ trước đến nay không nói đạo lý, điểm này ở trên người Trần Kỵ thể hiện vô cùng tinh tế.
Chu Phù hiểu rõ được điểm này, đã không còn sức lực hối hận.
Trái lại Trần Kỵ, rõ ràng toàn bộ quá trình là anh chủ động hết sức, kết quả là tinh thần sảng khoái cũng là anh.
Chu Phù co lại trên giường, mí mắt mệt mỏi rũ xuống, dùng hết sức cũng chỉ có thể hơi mở ra.
Sau khi ăn no nê, tâm tình Trần Kỵ rất tốt, từ trên cao nhìn xuống đứng ở bên giường, cơ bắp trên cơ thể săn chắc.
Khó trách có thể giày vò người khác như vậy, Chu Phù nhịn không được nói thầm.
Người đàn ông tiện tay xách áo cưới lộn xộn treo ở trên cột La Mã cuối giường, những dải ruy băng trắng tinh xảo được quấn quanh nhau, đủ để thấy tình huống thảm thiết trong mấy tiếng.
Ánh mắt Chu Phù hơi đảo qua một cái, đỏ ửng vừa mới phai lại trong nháy mắt trở lại trên gương mặt trắng nõn mịn màng.
Rõ ràng chuyện quá đáng đều bị anh lôi kéo cùng thử qua, nhưng hết lần này tới lần khác vẫn dễ dàng xấu hổ.
Trần Kỵ liếc nhìn vẻ mặt thay đổi của cô, nhịn không được khẽ cười ra tiếng, tiếng cười trầm khàn mê hoặc, chọc cho Chu Phù yếu ớt trừng anh một cái.
Chỉ là trừng mắt một cái, không đau đớn không mệt nhoài, Trần Kỵ nhịn không được bắt đầu được voi đòi tiên, động tác nhẹ nhàng vừa chậm rãi cẩn thận thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-em-thoi/3515116/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.