Editor: PH | Beta: Ranharu
Khi đó Chu Phù đang ở lớp thì được mẹ sai người đón đi.
Lúc ngồi trên xe tới đảo Kim Đường cô vẫn còn đang mặc đồng phục.
Cô chỉ nhớ khi đó xe chạy rất nhanh, lúc mẹ cô gọi điện thoại tới, giọng điệu có chút kì lạ.
“Bố với mẹ phải ra nước ngoài nửa năm, chốc nữa con tới đảo Kim Đường phải nhớ nghe lời bà Tô, khí hậu bên đó rất tốt, rất thích hợp để con dưỡng bệnh. Mẹ đã nhờ người thu xếp giúp con việc bên trường học, thứ hai là có thể hoàn thiện hồ sơ.”
“Chu Chu, con hãy nhớ kỹ khi tới nơi đó hãy chăm chỉ học hành và dưỡng bệnh, đừng liên hệ với mấy người ở Bắc Lâm bên này nữa.”
“Mẹ mãi mãi luôn yêu con.”
Hơn bốn giờ sau, chiếc xe mới chậm rãi dừng lại.
Chu Phù nhìn ra ngoài cửa sổ, nhẹ giọng hỏi: “Tới nơi rồi sao?”
“Lối tới Kim Đường xung quanh đều là đường biển, đường bộ thì rất hẹp, xe ô tô không thể tiến vào. Có lẽ cô sẽ phải xuống xe rồi tiếp tục đi bộ vào tầm hai km nữa mới tới.” Tài xế nói lời xin lỗi: “Nhưng chỗ đó cũng rất gần, chỉ cần đi qua cầu là đến.”
Chiếc xe mang theo biển số Bắc Lâm nhanh chóng rời đi.
Chu Phù từ lúc sinh ra đã được nuông chiều, đây là lần đầu tiên trong đời mà cô phải bước đi trên con đường đầy sỏi đá như vậy.
Chiếc va li cao tới nửa người bị sỏi đá hành tới mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-em-thoi/2578789/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.