Editor: Saki
Sắc mặt Tiêu Kỳ cứng đờ, hít sâu một hơi mới đè nén cảm xúc, không còn thất lễ.
Chỉ là ngữ khí vẫn chua xót như cũ, ngoài cười nhưng trong không cười nói với Trần Kỵ: “Không ngờ anh còn rất thích bị cắm sừng.”
Chu Phù nhíu mày, vốn tưởng rằng từ cắm sừng này bất kể là ai nghe xong đều sẽ tức giận.
Nào ngờ người đàn ông bên cạnh nghe vậy, vẻ mặt ung dung bình tĩnh, khóe môi vẫn hơi cong lên, bàn tay to khẽ vuốt gáy Chu Phù, thân mật xoa hai cái, giọng điệu vẫn không chút để ý: “Nếu như là cô ấy, vậy đội mũ xanh thì có vấn đề gì đâu, đổi lại ai không cam tâm tình nguyện đội chứ?”
Chu Phù: “…”
Lời này vừa nói ra, xem như cho Chu Phù mặt mũi.
Hai má cô gái nhỏ hơi nóng, ở bên cạnh Trần Kỵ nhẹ nhàng kéo góc áo anh, chột dạ ý bảo anh đừng nói nữa.
Quả nhiên, hiệu quả vô cùng rõ ràng, Tiêu Kỳ tức giận gần chết, đang định rời đi, hai người bạn cùng phòng còn lại cũng đeo ba lô từ bậc thang ký túc xá chạy chậm xuống, đến trước mặt Chu Phù.
Em gái tóc ngắn rũ mắt nhìn bàn tay to của Trần Kỵ đang vuốt ve bên eo Chu Phù, còn chưa kịp buông bàn tay to ra, nhìn ra quan hệ của hai người không tầm thường, cười ái muội nháy mắt với Chu Phù: “Chúc Chúc, đây là bạn trai cậu sao?”
Hỏi xong, cô ấy tiến đến bên tai Chu Phù hạ giọng: “Đẹp trai quá!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-em-thoi/2578705/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.