TÌNH HÌNH CĂN CỨ SAU KHI NHÓM TỪ ANH ĐI
Sau khi Thiên Tuấn đi tất cả chuyện trong căn cứ đều do Bạch Diễn và Thiên Ân đảm nhiệm, nếu có việc gì quá khả năng hay cần ý kiến thì sẽ tìm Bạch Cha để thương lượng. Bạch cha giờ ngày ngày cùng với Tào Thanh vui vẻ chơi đùa, vẽ tranh...
Sáng một hôm trong lúc nấu ăn có một ít rau đã bị héo úa, Ngô Bình cầm trong tay đau lòng không thôi. Cô nghĩ phải chi rau này tươi lại thì tốt biết bao nhiêu, bỏ hết phí quá trời. Đang thất thần mà không chú ý tới cọng rau trên tay đang từ từ xanh lại....
" Bình tỷ.. Chị.... " Kỳ Anh đứng kế bên lại thấy rõ ràng lắp bắp kêu lên
" Sao thế Tiểu Kỳ..?" Ngô Bình giật mình tưởng Kỳ Anh có chuyện gì nên bỏ luôn cọng rau trên tay vô sọt rác
" Ê đừng bỏ.." Kỳ Anh không chụp kịp nên ngồi xuống lượm lại
" Em làm gì thế, nó hư rồi không ăn được đâu.." Ngô Bình kêu lên
" Bình Tỷ, chị nhìn xem.." Kỳ Anh đưa cho Ngô Bình xem
" Chị đã xem qua rồi mới bỏ đi đấy chị cũng tiết lắm chứ nhưng ăn đồ hư sẽ bị bệnh đó, lúc này không được chủ quan.."
Ngô Bình vẫn cúi đầu vừa làm vừa nói.
Bản thân cô không có dị năng lại có thêm con nhỏ, nay may mắn mới được Bạch gia cho nương tựa, mà mọi người ở đây không chê con cô vướng bận lại cực kỳ yêu thích nữa, đặc biệt là Bạch lão gia nên cô rất thận trọng trong công việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-duoc-o-phia-sau-anh/1014563/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.