Dịch bởi Maroon
Mộ Dung Uyển và Tiểu Nhị vừa bước vào Lộc Uyển liền đụng trúng người hầu bưng nước nóng vừa đi ra.
“Ai tắm vậy?”
Thị nữ cầm giỏ hoa khom người trả lời Mộ Dung Uyển: “Hồi tam công chúa, là ma y đại nhân tắm gội.”
Mộ Dung Uyển khẽ gật đầu: “Đi, mau ra ngoài đi.” Lại quay sang Tiểu Nhị nói, “Chúng ta về thôi.”
Tiểu Nhị khẽ dẩu môi, gật đầu đáp: “Dạ, tam công chúa.”
Khi Mộ Dung Uyển mới ra khỏi Lộc Uyển, trùng hợp chạm trán với Mộ Dung Xu, Mộ Dung Xu cười tiến tới, nói: “Tam muội mới từ chỗ Ma y trở về sao?”
Mộ Dung Uyển cười gật đầu: “Hoàng huynh định đi Lộc Uyển à?”
Mộ Dung Xu nói: “Phải, đại ca có việc muốn thương lượng với Ma y.” Nói xong, liền phất tay áo cười bước đi. Trong một thoáng, Mộ Dung Uyển sực nhớ ra chuyện gì đó, vừa định ngăn Mộ Dung Xu lại, nhưng bởi một khoảnh khắc chần chừ đó mà lỡ mất cơ hội, Mộ Dung Xu đã biến mất khỏi tầm mắt của nàng.
“Tam công chúa, có chuyện gì vậy?” Tiểu Nhị nhìn Mộ Dung Uyển khó hiểu, nhìn theo hướng Mộ Dung Xu vừa rời đi.
Mộ Dung Uyển lấy lại tinh thần, cười nhìn Tiểu Nhị, lại nhìn về phía xa xa, ý vị thâm trường nói, “Có lẽ đây cũng là ông trời cho đại ca cơ hội.”
… …
Thương Mân vương cung, Lộc Uyển.
Người hầu canh gác lập tức quỳ xuống, vừa định hô to “Đại vương giá đáo” đã bị Mộ Dung Xu cười ngăn lại.
“Các ngươi không cần thông báo, quả nhân tự đi vào.”
“Dạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-tien-ta-yeu/1578627/quyen-2-chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.