Hạ Vũ Thường ngồi trong phòng khách một lúc cũng không còn kiên nhẫn.
“Chị về phòng ngủ một lát đây, khi nào ba hỏi thì em nói giúp chị một tiếng”.
“Vâng, chị mệt thì mau đi nghỉ một lát đi, còn lâu mới đến giờ cơm”.
Hạ Yên không hiểu dạo này chị ấy làm gì bận rộn hay sao mà thời gian ngủ cũng không đủ. Từ sau khi kết hôn, chị cô trở thành bà chủ gia đình, ngày ngày dạo phố mua sắm rồi tụ tập bạn bè, cuộc sống hết sức thảnh thơi. Từ khi mới về nhà Hạ Yên đã để ý thấy sắc mặt chị ấy không tốt, chắc là do thiếu ngủ.
“Em làm gì mà suy nghĩ trầm tư vậy”.
Đinh Nam đột nhiên lên tiếng làm Hạ Yên giật cả mình. Cô trách anh.
“Sao anh đi không một tiếng động vậy, làm em sợ muốn chết”.
Đinh Nam rất muốn đưa tay xoa xoa đầu cô gái nhỏ, nhưng ngại đây là Hạ gia nên không dám quá thân mật với cô.
“Ba em đâu, sao chỉ có một mình anh thôi”. Hạ Yên nhìn nhìn xung quanh không thấy ba đâu cả.
“Ba em nói chuyện điện thoại với một người bạn rồi, anh ở đây sao em không hỏi hả”.
Hạ Yên bị câu nói trêu ghẹo của anh làm cho đỏ mặt, cô lườm anh nhưng không dám nói, dù sao cũng không thể tùy tiện như ở ổ nhỏ của bọn họ được.
Đinh Nam thấy cô nhăn nhó thì càng muốn trêu chọc cô nhiều hơn nữa. Nhìn thấy bánh quy đặt trên bàn, anh với lấy một cái đút cho cô.
Hạ Yên gạt gạt tay anh ra.
“Em không ăn, ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-em/182532/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.