Hạ Lập Quần tức giận cùng hai con gái về nhà.
Còn chưa vào đến phòng khách, ông đã không nhịn được mà tránh mắng Hạ Vũ Thường.
“Con nói như vậy là thế nào. Thủ tục ly hôn cũng đã làm rồi còn chạy về nhà khóc lóc thở than cái gì. Nếu con có bản lĩnh thì nói rõ ràng mọi chuyện ở Lam gia kìa, về nhà đòi sống đòi chết trước mặt ba và em gái con thì có tác dụng gì chứ”.
Hạ Vũ Thường nhịn một bụng tức trong người bây giờ cũng muốn phát hỏa, lớn tiếng cãi lại.
“Ba là ba con sao lại không bênh vực con, chẳng phải trước Lam gia thì ba cũng nhẫn nhịn đó thôi”.
Hạ Lập Quần nghe đến đó thì không kiềm chế được nữa, mặt ông đỏ bừng, lớn tiếng chất vấn:
“Con cái gì cũng không nói, muốn ba bênh vực con kiểu gì chứ. Cho dù có muốn bắt bẻ người khác cũng phải có bằng chứng, con một mực nói Lam Hàm làm chuyện có lỗi với con, nhưng chứng cớ đâu. Hay chỉ là con suy nghĩ vẩn vơ rồi tự mình suy đoán”.
Hạ Vũ Thường nghe ba mình nặng lời như vậy thì nước mắt lại tuôn như mưa, bộ dạng thảm thương khiến người khác không nỡ nhìn.
“Chẳng lẽ ba không tin con hay sao, con nói anh ta ngoại tình thì chính là như vậy, mọi người không ai tin thì thôi, ngay cả ba cũng không tin con. Vậy con còn sống ở cái nhà này làm gì nữa hả.”
Hạ Yên thấy tình hình ngày càng căng thẳng, cô kéo cánh tay Hạ Vũ Thường, ra hiệu chị cô đừng cố tranh cãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-em/1519214/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.