Cô biết anh đang có ý trêu chọc mình.
Sương Hàn nhỏ giọng: "Cảm ơn"
Đình Xuyên thoáng ngạc nhiên, ý cười ẩn sâu trong đôi mắt khiến người ta khó mà nhìn ra, thanh âm trầm ấm, có chút khàn vang lên:
"Tôi không nhận lời cảm ơn xuông vậy đâu, chắc chắn sẽ đòi em một thứ gì đó vào một ngày không xa.
Giọng anh thấp dần, dịu hơn: "Vào một ngày thật phù hợp"
Cô không cười, không mang theo cảm xúc biểu lộ ra bên ngoài. Sương Hàn, cô có động lòng, đây là chắc chắn, có ấm áp, không thể phủ nhận. Đình Xuyên, anh cứ vậy, chậm rãi đến bên Sương Hàn, sưởi ấm trái tim cô, nồng nhiệt và nhẹ nhàng đúng lúc đúng nơi.
Sương Hàn chỉ "Ừ" một tiếng, ra cái vẻ lạnh nhạt không quan tâm, nhưng sâu bên trong. Trái tim nhỏ đang dần ấm lên, cô cố ngăn cản bản thân bước tiếp.
Vì sao nhỉ?
Vì sợ làm tổn thương đối phương, vì chính Sương Hàn cũng chẳng rõ mình như thế nào.
Hiện tại, cô rõ nhất việc mình đã buông bỏ quá khứ, sống cho hiện tại và tương lai. Khi gặp lại người đàn ông ấy, trực tiếp nhìn mặt, lòng Sương Hàn không còn gợn sóng nữa. Tư Hàm nhìn cảnh đầy tình ý trước mắt, hai bóng người dần nhỏ lại trong mắt anh ta, Tư Hàm đã từng nghĩ: "Không có mình, em ấy chắc không sống nổi mất, em ấy liệu có bị làm sao không?"
Nhưng không, không có Tư Hàm, cô vẫn đang sống tốt, hơn nữa còn đang có cho mình một tổ ấm hạnh phúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3738931/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.