Sương Hàn một khắc cũng không dám liếc mắt nhìn anh, mắt nhìn chằm chằm cảnh vật sau lớp kính không rời, thời gian cứ vậy mà chầm chậm trôi qua. Cô cứ có cảm giác người bên cạnh đang nhìn mình, và đúng là vậy, Sương Hàn nhìn cảnh, Đình Xuyên nhìn cô.
Sương Hàn điều chỉnh nhịp thở, giữ nét mặt bản thân thật bình tĩnh, giấu cảm xúc căng thẳng của hiện tại. Cô không biết bao lâu đã trôi bao, chỉ biết chưa hết thời gian quay, anh lên tiếng, phá vỡ không gian tĩnh lặng giữa hai người:
"Em muốn đi làm lại không? Nếu em muốn, tôi sẽ giới thiệu cho em một chỗ."
Sương Hàn tốt nghiệp bằng loại giỏi, tài có đủ, cô không thể vì hôn nhân mà bỏ dở sự nghiệp. Nếu Sương Hàn thật sự muốn đi làm lại, Đình Xuyên hoàn toàn cấm. Đối với lời nói này của anh, Sương Hàn bất ngờ đến tròn mắt, cô quay đầu sang, vừa vặn chạm mắt với Đình Xuyên.
Đôi mắt phù quang ấy, dịu dàng tới tận xương, ôn nhu như ngọc.
Khiến Sương Hàn lại muốn trốn tránh, cô thu mắt nhìn thẳng phía trước, suy nghĩ nghiêm túc. Sau vài phút, Sương Hàn cho anh câu trả lời:
"Em muốn... như vậy có được không?"
Mẹ cô, bà Ôn dạy: "Lấy chồng theo chồng, không có quyền quyết định, và con là con mẹ, dù có đi xa, con vẫn phải nhất định nghe theo lời Ôn gia, Ôn gia nuôi con không phải để con trở thành một kẻ vô giá trị."
Sương Hàn không nhìn Đình Xuyên, im lặng chờ lời hồi đáp.
Anh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3734879/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.