Giờ đây trong phòng chỉ còn lại hai người, Đình Xuyên và Sương Hàn.
Anh ngồi dựa lưng trên ghế, đưa mắt nhìn cô được dựa lên tường, mái tóc đen dài xoăn lơi buông xõa. Vai áo trễ xuống để lộ phần da thịt trắng nõn tựa tuyết, má hồng hồng do say rượu, Sương Hàn dường như đã ngủ.
Đình Xuyên không để có người cứ nằm dưới sàn mà ngủ như vậy, anh đứng dậy, từng bước thật nhẹ không muốn đánh thức người đang say giấc nồng. Đình Xuyên vòng tay bế cô lên, bước chậm về phía giường ngủ lớn, mi cong khẽ động, Sương Hàn cảm nhận được hương bạc hà thoang thoảng, mát mẻ dịu nhẹ. Cô hé mở mắt, đôi mắt lệ chi say mơ màng, Sương Hàn cảm thấy rất êm ái.
Bởi cô đã được bế lên giường.
Đầu óc Sương Hàn trống rỗng, không biết đang mơ hay tỉnh. Cô nhìn thấy anh, Đình Xuyên đang ở ngay sát bên cạnh, mùi hương trên người anh khiến Sương Hàn thích thú. Trong mơ hồ, cô nhìn thấy Đình Xuyên đang dần xa mình, mùi hương cũng nhạt đi.
Sương Hàn vươn tay túm chặt lấy áo anh, kéo Đình Xuyên trở lại. Cô không biết bản thân đang làm gì, cũng chẳng nghĩ gì trước khi hành động, Sương Hàn một tay chống lên nệm mà ngồi dậy. Anh bất ngờ trước hành động của cô, định gạt ra liền bị níu chặt, Sương Hàn tựa lên cánh tay Đình Xuyên.
Anh không biết, càng không hiểu lý do mình không thể dứt khoát rời khỏi con người đanh say này. Tại sao lại cứ để mặc cho mọi thứ xảy ra như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3678548/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.