Anh ngơ ngác, mày kiếm khẽ nhíu lại:
[ôm, ôm cái gì cơ?]
Đình Xuyên chống tay lên nệm, nhấc người mình ngồi dậy, hơi ngả lưng dựa lên thành giường.
[Khoan! Từ từ đã, ôm cái gì cơ?]
Anh lấy lại sự tỉnh táo, quay sang nhìn cô:
"Ôm?"
Sương Hàn nhìn Đình Xuyên, thấy được sự ngạc nhiên trong đôi mắt anh, cô không biết lý do gì kiến chuyện này xảy ra. Nhưng đây không phải là cơ hội tốt để Sương Hàn tiến thêm một sao? Cô liền nhập vai, khóe môi cong nhẹ, giọng thấp ấm:
"Anh ôm em, có ấm không?"
Đình Xuyên mơ hồ hiểu ra những gì mình đã làm, vội vàng tránh đi ánh mắt Sương Hàn, lạnh giọng nói:
"Không."
Cô chống cằm, ánh nhìn chứa tình ý. "Thế mà em thấy ấm lắm, tay anh ôm eo em rất ẩm."
Sương Hàn thấy mình lúc này... có chút vô sỉ rồi.
Nhưng lời đã nói ra, sao mà nuốt lại được.
Cô thấy đối phương không đáp, lại nói thêm:
"Anh muốn ôm em nữa không? Em luôn luôn sẵn sàng."
Anh biết rõ Sương Hàn cố ý trêu mình, yết hầu trượt xuống, Đình Xuyên quay sang nhìn cô. Giang rộng tay:
"Được, lại đây"
Xem ai thắng ai.
Sương Hàn chỉ có ý trêu ý đùa, giờ mà anh muốn ôm thật thì chết cô rồi. Nhưng vậy thì có phải Đình Xuyên đã mở lòng không? Vậy thì Sương Hàn tuyệt đối không thể bỏ lỡ, cô tiến lại gần phía anh, người dám nói người dám làm, Đình Xuyên không ngại, Sương Hàn việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3650254/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.