Nam Thời xoay người, vờ như vô tình huých Cổ Thanh Chi một cái thật mạnh. Thanh Chi bị đẩy sang một bên, biết rõ cậu đây là cố tình, nhưng ở đây có Đình Xuyên, Cố Thanh Chi nhoẻn miệng cười một cười, nói: (1
"Nam Thời, cậu đứng đây thật vướng tay vướng chân, cậu đi ra kia ngồi đi."
Đây rõ ràng là đang muốn đuổi Nam Thời, cậu cũng cười:
"Cậu cũng ra kia rồi đi, tôi thấy cậu không làm gì, cứ đứng uốn éo như con giun tập dưỡng sinh thế này thật làm phiền người khác quá"
Anh không nhìn hai con người cứ gần nhau là đấu võ miệng này, đã quá quen với những việc như này, nói:
"Hai đứa vào bàn ngồi hết đi."
Cô đứng bên ngoài khẽ cười, cậu cháu chồng này đúng là mười điểm. Sương Hàn kéo cửa bước vào, tiếng đấu khẩu của hai con người khiến Đình Xuyên không phát hiện ra tiếng động. Anh vẫn chuyên tâm vào việc cá nhân, cho đến khi cô tiến lại gần, Đình Xuyên phát hiện ra một trận hương hoa không tên quen thuộc, anh quay đầu, lại có chút ngạc nhiên:
"Sương Hàn!"
Sương Hàn chỉ gật đầu một cái, nhanh tay lấy bát trên tủ xuống, cô nói:
"Để em giúp anh"
Đình Xuyên cản tay Sương Hàn lại, nghiêm giọng nói:
"Cô đi nghỉ đi, cũng chỉ vừa mới tỉnh lại."
Cô không đáp anh, một bước gần để hai người gần nhau hơn, nhẹ giọng:
"Em có cái này hay lắm."
Đình Xuyên lúc này lại kiên nhẫn đến lạ, nhìn Sương Hàn chăm chăm:
"Cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3643126/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.