"Chị, chị dậy rồi, thật tiếc quá, chị ngủ mãi cũng được mà"
Cái con người này cũng quá trơ trẽn rồi.
Thanh Chi nhàn nhã ngồi lên trên giường, nhướng mày nhìn cô vẻ khiêu khích.
Cổ Thanh Chi bật cười thành tiếng, nhạt giọng nói: (1)
"Chị đáng thương thật đấy, chắc nước hồ lạnh lắm nhỉ."
Sương Hàn nhìn người bên cạnh, mỉm cười ôn nhu:
"Cảm ơn vì em đã lo lắng cho chị."
Thanh Chi cau mày lại, vắt chéo chân, không muốn nhiều lời nữa mà nói thẳng:
"Tao nói cho mày biết, mày nên nhanh chóng ly hôn với anh Đình Xuyên đi, anh ấy không yêu mày đâu." (2)
Thái độ vậy mà lại thay đổi trong phút chốc, cô không vội, cười nhạt:
"Tại sao chị phải làm theo lời của em? Em là cái gì mà bắt chị phải làm vậy, anh ấy có yêu vợ mình hay không thì chính anh ấy là người rõ nhất, không cần đến người ngoài cuộc như em xen vào nói hộ. Cố Thanh Chi à, cái tên này của em đẹp thật đấy, vậy mà có lẽ em không xứng với nó rồi."
"Vợ chồng chị yêu nhau thương nhau. Em muốn quản à? Thế thì để chị nói chuyện với chồng xem anh ấy phản ứng ra sao nhé."
"Em gái à, làm người không làm lại muốn đi làm loại trà xanh rẻ tiền"
Cổ Thanh Chi đen mặt, ngọn lửa tức giận trong lòng bùng lên, nhìn thẳng vào mắt Sương Hàn:
"Mày nói ai là loại trà rẻ tiền? Nói lại tao nghe."
Cô cười một tiếng:
"Trong phòng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3631165/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.