Đình Xuyên nhìn ra trong ánh mắt của cô có chứa tia khác lạ, anh nhẹ giọng gọi:
"Sương Hàn, Sương Hàn" (1
Sương Hàn choàng tỉnh, giọt mồ hôi lạnh lăn dọc từ trán đi xuống, lồng ngực cô bất chợt đập mạnh. Giọng nói có chút hỗn loạn:
"Em... em đây" (2
Sương Hàn cố điều chỉnh lại nhịp thở, đôi mắt lệ chi tựa như cười mà không phải cười nhìn Đình Xuyên, cô lên tiếng hỏi: ( 2 )
"Có chuyện gì sao?"
Anh trong lòng thấy có chút kì lạ, lại dâng lên cảm xúc lo lắng, nhưng chỉ lắc đầu một cái: 2)
"Không, không có gì." (1
Giọng nói của Nam Thời lại vang lên, cậu đứng cạnh lồng ghỗ, ngắm nhìn con chim trong lồng, bó củi đã bị vứt sang một bên.
"Ô, chim hoàng yến này.
Trong ánh mắt Nam Thời có chút sáng, nhưng rồi lại tối dần, chân mày cậu cũng khẽ nhíu lại:
"Sao nhìn con này yếu thế."Đình Xuyên cũng phải gật đầu, con chim này rất yếu, thanh giọng cũng vậy, dường như đã sắp gần đất xa trời. Trước khi làm công việc của bản thân, anh cũng đã chuẩn bị đủ lượng thức ăn, nhưng nó lại chẳng đụng tới dù chỉ là một chút. Đình Xuyên bất giác nhíu mày, trong thâm tâm lóe lên cảm giác thương xót: ( 2 )
"Ừ, con chim này có tuổi rồi."
Anh ghé mắt nhìn sang Sương Hàn, nói:
"Tôi để nó trong phòng cô nhé?"
Sắc mặt cô tươi tắn, mỉm cười đáp lời:
"Vâng, cảm ơn anh."
Đình Xuyên cẩn thận tháo gỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3618464/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.