🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Ngày hôm sau, Thẩm Tuyết Ninh dậy từ sớm. Cô khoác lên mình bộ đồ công sở, chuẩn bị tươm tất hết mọi thứ và mang tất cả vật chứng mà cô có được đến công ty Luật của Lý Nhật Hạ.

Uống cafe không? " _ Lý Nhật Hạ vừa xem vật chứng vừa hỏi.

" Thôi. Kiện hết tất cả thì được bao nhiêu tiền nhỉ? "_ Thẩm Tuyết Ninh chống cắm nhìn cô bạn thân của mình.

Lý Nhật Hạ nâng mắt nhìn Tuyết Ninh, rồi lại cúi xuống.

Tiền phạt không quan trọng, tốt nhất là tớ sẽ làm họ phải ở tù. Cậu biết đấy, tớ chỉ cần muốn là được. " Lý Nhật Hạ

Là một luật sư giỏi, chưa có vụ án nào mà có thể làm khó được Lý Nhật Hạ. Cô sẽ tùy theo mức độ nghiêm trọng và sự ăn năn mà quyết định bào chữa.

" Tiếc thế? Tớ còn tưởng là sẽ nhận được một số tiền lớn chứ. "_ Tuyết Ninh thật sự tiếc nuối nha.

Cậu thiếu tiền à? Sao không nói với tớ?

" Ừm... Thất nghiệp nên tất nhiên sẽ thiếu tiền rồi"

" Cần bao nhiêu? "_ Lý Nhật Hạ

...

'Cậu còn nhớ tớ từng kể cho cậu nghe về ước mơ của tớ không? "_ Tuyết Ninh

Nhớ! Trước khi điền nguyện vọng, cậu nói muốn trở thành tiểu thuyết gia, viết ra những bộ truyện thật hay. "

Nhưng khi ấy Thẩm Tuyết Ninh nhát gan, cô sợ mình viết không hay. Sẽ không ai muốn đọc và sẽ không có tiền, khi ấy thất nghiệp rồi lại bị người khác cười chê.

Dù sao thì cô cũng từng mê cái danh học bá suốt mấy năm...

Lý Nhật Hạ không xem nữa mà nhìn Tuyết Ninh.

" Cho nên... Bây giờ cậu muốn thực hiện lại ước mơ? " _ Lý Nhật Hạ.



" Tất nhiên! Bây giờ trưởng thành rồi... Đủ can đảm để thực hiện ước mơ rồi. " Thẩm Tuyết Ninh cười nhẹ.

Thẩm Tuyết Ninh đã suy nghĩ kĩ rồi. Ngay trước khi scandal nổ ra, cô đã nghĩ đến rồi. Nhưng cô cũng hơi chần chừ nhưng khi bị mắng nhiết một cách quá đáng như vậy thì cô đã đưa ra được quyết định.

" Ừ! Nhưng bây giờ có hơi trễ rồi đó.

Nếu đây là quyết định của Thẩm Tuyết Ninh thì Lý Nhật Hạ hoàn toàn ủng hộ.

"Hahaha, tớ sẽ cố gắng. "

Nói chuyện xong thì Thẩm Tuyết Ninh đi về, còn lại mọi chuyện sẽ giao lại cho Lý Nhật Hạ.

Thẩm Tuyết Ninh lại về nhà và leo lên giường ngủ một giấc thật ngon như thế chưa từng có chuyện gì diễn ra vậy.

Bên này Lý Nhật Hạ tổng hợp tất cả những trường hợp mắng chửi Thẩm Tuyết Ninh nặng nhất và cả những người đã gửi hoa kèm thư đến nhà cô.

Lý Nhật Hạ định vị hết từng nơi và nhờ cảnh sát đến mời từng người đến đồn cảnh sát.

Đa số đều là những nữ sinh viên còn rất trẻ tuổi và cả những đứa bé chỉ biết hùa theo người khác.

Cứ tưởng Lý Nhật Hạ khi nhìn thấy con nít thì sẽ tha thứ nhưng không, cô vẫn giữ vững quyết định của mình. Và ba mẹ chúng thấy cảnh sát thì chỉ biết cầu xin, xin không được mới ngoan ngoãn đi cùng.

Nếu cô nhẹ tay thì cái thế hệ người ta gọi là mầm non tương lai của đất nước này sẽ hõng hết.

Dù có dùng tiền nhưng về khái niệm dùng tiền thì phải để Lý Nhật Hạ giải thích điều đó.

Sao khi tụ tập hết mọi người đến đồn cảnh sát thì Lý Nhật Hạ mới chậm rãi đi vào.

Bên trong đồn cảnh sát rất đông, đông đến mức không có chỗ để đám người đó ngồi.

Có còn thiếu ai không? "_ Lý Nhật Hạ

" Đủ cả rồi, có người đang thi cũng mang đến. "_ Vị cảnh sát lên tiếng.



" Hừ! Nếu tôi rớt môn thì các người phải trả tiền học lại cho tôi đấy. "– Một sinh viên đại học trang điểm cầu kì lên tiếng.

' Tất nhiên! Việc nào ra việc đó chứ. Môn của cô bao nhiêu thì sẽ được trừ vào số tiền mà cô phải đền bù thiệt hại cho thân chủ Thẩm Tuyết Ninh của tôi. " Lý Nhật Hạ mỉm cười nhưng ánh mắt thì sắt bén vô cùng.

" Thẩm Tuyết Ninh? "_ Cô ta có vẻ khó hiểu như chẳng nhận ra cái tên này là ai.

" Cô tên gì? "_ Lý Nhật Hạ nhìn cô ta.

" Lưu Mẫn Tinh.

" Oh. Cô không biết người tên Thẩm Tuyết Ninh sao? "

Lưu Mẫn Tinh gật đầu.

Không biết là ai mà vào cô đăng hàng loạt những bài mắng chửi Thẩm Tuyết Ninh trên mạng xã hội sao? Và vào ngày 5 tháng 9 năm 2025, lúc 9 giờ tối cô lại đến nhà người ta để bông cúc trắng và thư đe dọa?"

' Là một sinh viên đại học mà cô lại không có ý thức như vậy à? Có cần tôi mời ba mẹ từ dưới quê của cô lên không?

Lý Nhật Hạ nhìn cô sinh viên đó, gương mặt chẳng có một cảm xúc nào.

Lưu Mẫn Tinh định lên tiếng phủ nhận nhưng Lý Nhật Hạ không cho phép cô ta lên tiếng.

" Cô có quyền nói chuyện nhưng không có quyền nói dối vì khi mà tôi mời cô đến đây thì bằng chứng tôi đều đã có đủ. Vậy nên để tránh làm phiền đến thời gian quý giá của tôi thì cô nên nói cái gì đó hay họ vào. "

Lưu Mẫn Tinh thật sự đã không biết nói gì, cô ta mở to mắt nhìn cô.

Mọi người nhìn Lý Nhật Hạ, bộ dạng đến cả cảnh sát mà còn có 7 phần nỗ phục, 3 phần kính trọng thì họ cũng chẳng biết nói gì.

Lý Nhật Hạ nói ra tội của từng người và đặc biệt là cô chẳng nhìn vào bất kì một tài liệu nào mà vẫn nói đúng thì thời gian cụ thể của từng người.

Đây là niềm tự hào của Lý Nhật Hạ, cô chỉ cần nhìn sơ qua thì cũng đã nhớ rồi.

Những đứa bé khi nhìn thấy được sự nghiêm khắc và thẳng thắng của Lý Nhật Hạ thì sợ hãi mà nép sau lưng ba mẹ của mình.

Này cô luật sư, con tôi còn nhỏ, nó không hiểu chuyện nên mới như vậy... " Một vị phụ huynh đau lòng cho con mình nên đã lên tiếng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.