Kịch bản
Có nói thêm nữa cũng chỉ tổ làm tăng huyết áp, tuy rằngđã uống thuốc trợ tim, nhưng giờ thuốc giả tràn lan nhan nhản, tôi quyết định tốt nhất là ‘mắt không thấy, tim không mệt’, hắn thích theo cứtheo, thích cười cứ cười, nhất quyết không thèm để tâm tới, cứ coi nhưhắn là khói xe ô tô thôi.
Tôi tiếp tục vác bụng đi bộ, ánh hoànghôn trải dài trên con đường, người đi vội vã, gió thổi hây hây, đèn haibên đường dần dần được bật lên. Giận dỗi trong lòng cũng từ từ tiêu tán, thay vào đó là cảm giác thê lương trong buổi chiều tà. Tuy không quayđầu lại, nhưng tôi biết Tống Tử Ngôn đang theo sau mình, lúc nào cũngbảo trì cự ly ba mét. Tôi dừng hắn cũng dừng, tôi đi hắn cũng đi, tôinhanh hắn cũng nhanh, tôi chậm hắn cũng chậm.
Im lặng, nhưng vẫnđi theo tôi giữa phố xá đông người, không nhanh, không chậm, không tứcgiận, vừa nghĩ tới, tự nhiên trong lòng nhất thời nổi lên một cảm giáckỳ quái.
….Bỗng dưng thấy mình như chó được hắn dắt đi dạo…
Tôi nhìn xung quanh rồi chật vật lê thân tới bồn hoa bên cạnh quảng trường, ngồi xuống, đúng là rất mệt, cảm giác như cả người bị rút lại, thức ăntrong dạ dày xông lên đến tận miệng, tôi duỗi rộng hai chân, ngửa ngườira sau như đang nửa nằm nửa ngồi. Lia mắt nhìn chung quanh, lần này Tống Tử Ngôn không đi theo. Đúng là may quá, tôi mau mắn rút ví ra kiểm lạitiền. Giờ đã hết xe bus rồi, chỉ còn cách bắt taxi về, trường tôi cáchkhu trung tâm thành phố khá xa, tới lúc trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-sap-bay-roi/25766/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.