Đan Đan đi dọc theo bờ sông, Triệu Tẫn gọi cô lại.
Đan Đan quay đầu lại, Triệu Tẫn thẹn thùng cười, lộ ra hai cái má lúm đồng tiền, hắn nói: "Chị Đan Đan, thật trùng hợp."
Đan Đan nghe thấy hắn kêu chị, có nháy mắt hoảng hốt, phục hồi tinh thần lại, mới gật gật đầu, "Đúng vậy, sao cậu không ở cùng các bạn?"
Triệu Tẫn là học đệ, học lớp 11, kỳ thật Đan Đan cùng hắn cũng không phải rất thân quen, chỉ cùng nhau đại biểu trường học tham gia cuộc thi đọc diễn cảm cấp thành phố một lần, lần đó Đan Đan giải nhì, Triệu Tẫn giải nhất.
Chỉ là Triệu Tẫn..
Triệu Tẫn đi đến thêm hai bước, "Tôi đi lạc, vừa vặn thấy chị, tôi còn tưởng rằng mình nhìn lầm rồi, chị Đan Đan, sao chị cũng đi một mình vậy?"
"Tôi cũng bị đi lạc." Đan Đan miễn cưỡng nói.
Triệu Tẫn thích dính cô, hình như là từ sau lần cùng đi thi đó.
Lớp cuối cấp ở lầu một, 11 ở lầu hai, thời điểm tan học, Đan Đan thường xuyên thấy Triệu Tẫn đi ngang qua cửa sổ lớp cô, có đôi khi là một mình, có đôi khi hắn sẽ đi với bạn cùng bàn, hai người vừa đi vừa cười cười.
Triệu Tẫn ở trong trường cũng rất nổi danh, hắn là học sinh trường mời về học, còn lấy được một xuất duy nhất của kế hoạch Yale tuổi trẻ toàn cầu, được xuất ngoại giao lưu học tập hơn nửa năm.
Triệu Tẫn vẫn cười, gương mặt trắng nõn tràn đầy chân thành, "chị Đan Đan, chúng ta cùng nhau đi dạo được không? Đã lâu không gặp."
Hắn hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-cung-khong-buong-tha-nguoi/1083525/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.