Kì An Tu vừa ngậm lấy cái miệng hồng hồng nhỏ nhắn, toàn thân liền lập tức hưng phấn lên, nhất là nhị đệ không thành thật, trực tiếp liền cọ xát lên hạ thể Diêu Nhật Hiên, liền chỉ có một ý niệm trong đầu, nó muốn đi vào!
Thời điểm chưa tới! Nhịn xuống một chút đừng nháo! Kì An Tu khó khăn hạ chỉ lệnh cho hạ thân không an phận. Lưỡi vươn ra, liền xâm nhập vào miệng Diêu Nhật Hiên, hết liếm lại mút vào đưa hết khả năng phong lưu ra.
Nhị đệ Kì gia tức giận giương cao, ngươi ở phía trên khoái hoạt, lại để cho lão tử ở dưới này nhẫn nhịn! Chơi trò gì vậy hả?! Lão tử không đi vào thì ngươi dễ chịu lắm à?
Diêu Nhật Hiên cảm thấy hạ thân bị thứ nóng rực kia chạm vào, miệng thì bị tên kia chiếm cứ, căn bản không phát ra được thanh âm nào.
Có kiểu hôn môi như thế sao? Quá *** đi!
Không chỉ vậy, hai cái vuốt heo đương nhiên không chịu an phận, từ trên xuống dưới, một lần lại một lần mơn trớn thân thể mẫn cảm của cậu, rất nhanh, liền gợi lên ***.
“Ngô…… Ngô……” Từ trong miệng Diêu Nhật Hiên không còn phát ra thanh âm cự tuyệt nữa mà chỉ còn những tiếng rên rỉ ngọt ngào. Hai tay bất giác ôm cổ Kì An Tu, đem chính mình áp sát.
Đầu heo đã sớm đói khát đương nhiên sẽ không cự tuyệt mỹ thực đưa đến tận miệng, càng thêm hung mãnh mở lớn miệng, ngấu nghiến đôi môi ngọt lịm, cơ hồ muốn nuốt tất cả vào bụng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chem-khong-dut-dich-ham-tru-trao/2102069/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.