“Có ai thích người cái kiểu như anh chứ?” Diêu Nhật Hiên căm giận rít lên,“Gặp mặt thì không phải sờ mó tôi thì là…… làm chuyện đó!”
Ân? Kì An Tu như trong đầm lầy vớ được cành cây cứu mạng, ý tứ này không phải hoàn toàn ghét mình a?
“Vậy em nói cho anh biết, anh phải làm sao?”
Này…… Diêu Nhật Hiên cũng không biết, cậu chưa từng trải qua chuyện tình yêu, nhưng có thể cảm nhận được,“Như hôm nay chẳng phải rất tốt sao.”
Cậu thật sự thích loại cảm giác này, nhìn Kì An Tu lưng mang bao lớn bao nhỏ, mua nước, chụp ảnh, ba người giống người một nhà. Tuy rằng cảm thấy rất ngượng, nhưng cậu thật sự cảm thấy con heo kia trông giống như một người chồng người cha đầy trách nhiệm, khiến cho cậu và con có thể yên tâm dựa vào.
Kì An Tu bất an hỏi, “Vậy em…… kỳ thật là nguyện ý kết giao với anh?”
Diêu Nhật Hiên cúi gằm một lúc lâu, mới hỏi một câu,“Anh với ba anh nói, nói muốn … muốn…… chuyện đó, có phải là thật không?”
Những lời này, cậu ghi tạc trong lòng thật lâu, vẫn muốn hỏi hắn, khả nhưng lại sợ hãi phá vỡ giấc mộng đẹp này.
Nga da! Kì An Tu quả thực là được tái sinh, như từ địa ngục vọt thẳng lên thiên đường, cả người lâng lâng như vô trọng lượng, lập tức thể hiện quyết tâm.
Giờ phút này ý nghĩ cũng rõ ràng, miệng cũng lưu loát ,“Đứa ngốc! Em nghĩ rằng anh rảnh quá không có chuyện gì thì mang người về gặp mặt lão ba sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chem-khong-dut-dich-ham-tru-trao/2102068/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.