Hơn nữa, anh nhìn thấy trong ánh mắt Đường Trọng Vi còn che giấu một loại ý nghĩ khác.
Có lẽ những lời Hoắc Giai Minh nói đã khiến Đường Trọng Vi nghĩ đến một khả năng có thể xảy ra.
Trên giới này không thể có hai chiếc lá giống hệt nhau, cũng không thể nào tồn tại hai linh hồn tương đồng.
Hơn nữa, trong đó một người đột nhiên thay đổi, gần như phù hợp với chuyện thể xác bị chiếm đoạt mà Hoắc Giai Minh đã nói.
Năng lực tiếp nhận của người trẻ tuổi khá mạnh mẽ, suy nghĩ khá cởi mở nên rất dễ tiếp thu những sự việc không thể tưởng tượng nổi.
Có một thời khắc nào đó, Hoắc Khải rất muốn nói mọi chuyện xảy ra với họ.
Họ đoán không sai, trên thế giới này thật sự có chuyện linh hồn chiếm đoạt thể xác, nhưng không phải là mình bị chiếm đoạt mà là sau khi anh chết thì lại được sống lại trên thân thể của người đàn ông khác.
Còn kẻ giả mạo ở nhà họ Hoắc thì chỉ là kẻ có bề ngoài giống hệt anh mà thôi.
Nhưng sau khi hít thở sâu một hơi, Hoắc Khải đã bình tĩnh lại, không nói ra hết sự thật.
Dù sao, nói ra với họ cũng chỉ có hại chứ không có lợi.
Một khi để người khác biết anh được sống lại thì không biết sẽ bị bao nhiêu người để ý tới.
Bây giờ Hoắc Khải hi vọng anh là người vô hình, tốt nhất không ai nhìn thấy anh.
Cho nên, anh khẽ lắc đầu nói: “Tôi cảm thấy tính khả thi của chuyện này không lớn, quá huyền ảo, sợ rằng hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788234/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.