Nếu không, ăn cơm, nói chuyện đều bị người khác nhìn chằm chằm vào thì cũng chẳng có gì vui nữa.
“Chúng ta đi dạo trước, sau khi Giai Minh xử lý xong chuyện bên đó sẽ chủ động liên lạc với chúng ta”, Đường Trọng Vi nói.
Hoắc Khải không từ chối. Đối với anh mà nói thì gặp Đường Trọng Vi và Hoắc Giai Minh chỉ để có chút liên hệ với những ngày tháng trước đây chứ không có nhiều lợi ích đối với sự nghiệp của anh.
Trước đây còn được, ví dụ như liên hệ với Quốc tế Đường thị, lợi dụng Hoắc Giai Minh để đánh vào nội bộ nhà họ Hoắc vân vân, nhưng bây giờ Hi Vọng Mới đã bước đầu hình thành quy mô lớn, không cần quá nhiều lực tác động từ bên ngoài nữa.
Khi hình thành một hệ thống hoàn chỉnh thì tự thân vận động đã đủ để tạo thành lực lượng lớn mạnh hơn, ngoại lực chỉ có tác dụng dệt gấm trên hoa mà thôi.
Sau đó, Đường Trọng Vi đưa Hoắc Khải đi dạo chỗ này chỗ kia ở phố thương mại, mua không ít đồ.
Trời chạng vạng tối, hai người mới đến vào một nhà hàng nào đó.
Trong phòng bao của nhà hàng, Hoắc Giai Minh đã đợi khá lâu.
Lúc Hoắc Khải đi vào, nhìn thấy cậu ta đeo kính đen, chùm khăn, đội một chiếc mũ, che kín toàn thân trên dưới.
Nếu không cởi bỏ những thứ này thì gần như không thể nhận ra cậu ta là ai.
“Sao phải cải trang thành thế này?”, Hoắc Khải bật cười hỏi.
“Còn không phải bị người nhà ép sao”, Hoắc Giai Minh than thở, nói: “Anh không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788233/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.