Nhưng Hoắc Khải có thể nói cho họ biết, hơn một trăm năm trước, không có công ty nào có thể dùng thời gian mười năm, từ con số không trở thành công ty có giá trị thị trường lên đến hơn trăm tỷ.
Mà ở thời đại này thì có thể làm được như vậy.
Ngày trước, chuyện không thể tưởng tượng nổi thì bây giờ có thể nhanh chóng trở thành hiện thực.
Các công ty mới nổi ngày càng nhiều, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi thì đã tạo ra khối tài sản mà người khác tích luỹ mấy đời.
Hoắc Khải cho rằng, ở thời đại này, với năng lực của anh mà thêm một chút may mắn là có thể làm được.
Cho nên, mục tiêu của anh ngay trong giây phút này đã thay đổi.
Giành lại nhà họ Hoắc chỉ là một trong những việc phải làm trong đời, mà sau khi giành lại nhà họ Hoắc thì mục tiêu mới là gây dựng lên một doanh nghiệp tỷ đô nổi tiếng bậc nhất trên toàn thế giới!
Top ba toàn quốc, không bao giờ là mục tiêu cuối cùng của anh, mà đứng đầu thế giới mới là đỉnh cao mà anh phải vươn đến.
Nghĩ đến điểm này thật sự rất khó nhưng Hoắc Khải không hề sợ hãi.
Chính anh đã tự trải nghiệm chuyện chết đi sống lại thì có chuyện gì mà không thể nghĩ tới, khó tin hơn chuyện này.
“Cố lên!”, anh nhẹ nhàng nói ra câu này khiến hơi thổi lên cửa sổ tạo nên một lớp sương bám lên kính, nhưng lại tan đi trong tích tắc. Sau đó, cửa sổ như trở nên càng trong hơn, nhìn ra khung cảnh đằng xa càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788071/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.