“Đánh ông thì ông sẽ trả thù tôi, còn không đánh ông thì bà nội sẽ bất mãn với tôi”, Hoắc Khải nâng cái gậy lên và nói: “Nếu làm sao cũng phải tội thì việc gì phải đi đắc tội với người không thể đắc tội chứ”.
“Cậu dám! Cậu nghĩ cậu là cái thá gì hả, cậu thử đánh xem nào!”
Mấy người đàn ông trung niên đều đồng loạt đứng dậy, phẫn nộ nhìn qua.
Bọn họ đều là người có quyền cao chức trọng và có địa vị không hề thấp ở nhà họ Lý. Đám người đứng dậy khiến sắc mặt của Lý Thắng Bân cũng biến đổi.
Ông ta tuy là phó chủ tịch hội đồng quản trị của nhà họ Lý nhưng nói đến quyền lực thì cũng không bằng mấy người kia được
Chức vụ là chức vụ, quyền lực là quyền lực, không phải lúc nào hai cái này cũng đi đôi với nhau.
Nhất là khi nhìn vào cái gậy trong tay Hoắc Khải, Lý Thắng Bân bắt đầu thấy hoảng hốt. Ông ta thật sự không hiểu bà cụ đang nghĩ cái gì nữa. Đang yên đang lành tự nhiên lại bắt tên nhóc này ra mặt làm gì.
Nếu thật sự đánh họ thì sau này sao mà sống?
Nếu không đánh thì chi chính chẳng phải sẽ thành trò cười hay sao?
Tiến thoái lưỡng nan, đây đâu phải phong cách của bà cụ.
“Đánh thì vẫn phải đánh, nhưng tôi muốn hỏi ông ba câu. Nếu ông trả lời được thì tôi sẽ thay ông chịu ba cái đánh đó. Nếu không thì ông phải chịu đòn nhé”, Hoắc Khải nói.
Lý Tinh Thanh cười khẩy đáp: “Sao tôi phải trả lời câu hỏi của cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788030/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.