Trong khi nói, Cơ Hương Ngưng ngồi xuống lại vị trí ban đầu, bắt đầu đánh máy tính. Chỉ là tay của cô ấy lúc đánh bàn phím rất run, không đánh được mấy chữ đã phải xóa đi làm lại.
Điều này cho thấy cô ấy không thật sự làm việc mà chỉ đang muốn dùng hành động này để che giấu sự chột dạ của mình.
Hoắc Khải có thể nhìn thấy rõ điều này, nhưng cũng không nói gì nhiều. Biểu hiện của Cơ Hương Ngưng đã khiến cho anh hồ nghi, nhưng anh cũng cảm thấy không cần phải tiếp tục điều tra chuyện này làm gì.
Như anh đã nói vừa rồi, chuyện quá khứ dù có nhớ hay không cũng không quan trọng, quan trọng là hiện tại anh đang rất hạnh phúc.
“Vậy cô cứ làm tiếp, tôi sẽ đi thu xếp công việc”, Hoắc Khải nói.
Cơ Hương Ngưng ậm ừ, cũng không ngẩng đầu lên.
Hoắc Khải không nói gì thêm, xoay người rời khỏi văn phòng.
Sau khi anh rời đi, Cơ Hương Ngưng mới ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy cánh cửa phòng làm việc từ từ đóng lại.
Đôi mắt khẽ nheo lại, trong lòng Cơ Hương Ngưng như nặng trĩu.
Ý nghĩ sẽ trở thành kẻ thù của Hoắc Khải khiến cho cô ấy lo sợ.
Khoảng thời gian này cô ấy dường như đã hoàn toàn ỷ lại vào anh. Không có Hoắc Khải ở bên cạnh, cô ấy không biết nên đưa ra quyết định như thế nào, cũng không biết quyết định đó rốt cuộc là đúng hay sai.
Không biết từ lúc nào mà người đàn ông này đã chiếm một vị trí vô cùng quan trọng trong cuộc sống của cô ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787942/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.