Trước khi vào phòng làm việc của Cơ Hương Ngưng, Hoắc Khải đã giơ tay gõ cửa. Nếu như là người khác, có mối quan hệ thân thiết với Cơ Hương Ngưng như vậy, hơn nữa còn được cô ấy phụ thuộc vào, thì nhất định không cần gõ cửa mà chỉ cần trực tiếp mở cửa bước vào. Nhưng Hoắc Khải sẽ không làm điều này, anh luôn tuân thủ nguyên tắc của mình, không quá khiêm tốn cũng không quá hống hách, luôn duy trì sự tôn trọng và trật tự thứ bậc trong lúc làm việc.
Không cần biết Cơ Hương Ngưng phụ thuộc vào anh bao nhiêu, chỉ cần biết anh bây giờ đang là cấp dưới của cô ấy, vì vậy anh cần phải duy trì một sự tôn trọng nhất định cho cô ấy.
Giọng Cơ Hương Ngưng cất lên từ bên trong văn phòng: "Mời vào".
Hoắc Khải lúc này mới vặn tay nắm, đẩy cửa bước vào.
Cơ Hương Ngưng đang ngồi sau bàn làm việc, không biết đang nghĩ gì mà có vẻ hơi thất thần.
Cô ấy thậm chí còn không nhìn xem ai đang bước vào văn phòng, nên câu mời vào vừa rồi có lẽ chỉ là một câu cửa miệng quen thuộc.
“Tổng giám đốc Cơ, lịch trình hôm nay sắp xếp như thế nào?”, Hoắc Khải hỏi.
Nghe thấy giọng nói của anh, Cơ Hương Ngưng mới khẽ nhúc nhích, đột nhiên ngẩng đầu nhìn sang. Khoảnh khắc cô ấy nhìn thấy rõ người vừa bước vào là Hoắc Khải, đột nhiên cô ấy lại không tự chủ được nét mặt khác thường của mình.
Khi Hoắc Khải nhìn thấy biểu hiện của cô ấy, anh cũng cảm thấy khó hiểu.
Mới sáng sớm mà tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787941/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.