Sau khi hít thở sâu vài cái, Đường Trọng Vi tiếp tục cố gắng trấn tĩnh tâm trạng. Nhưng cho đến khi bước ra khỏi cổng, cô ấy vẫn không có cách nào khiến cho mình thật sự bình tĩnh được.
Sau một hồi quay đầu nhìn lại, Đường Trọng Vi mới thật sự rời đi.
Vào khoảng tám giờ tối, Cơ Hương Ngưng cùng với các luật sư từ bộ phận pháp chế của văn phòng chi nhánh đã tới nơi.
Ngay lúc nhìn thấy Hoắc Khải, cô ấy đã tức giận nói: "Ở công ty làm việc đang tốt thì không chịu ở, lại chạy tới đây làm gì, xem anh sau này có còn chạy đi lung tung nữa không!"
Hoắc Khải biết rằng cô ấy đang bày tỏ sự quan tâm của cô ấy đối với anh theo một cách khác, vì vậy anh chỉ cười rồi nói: "Sống trên đời phải trải nghiệm nhiều thứ thì cuộc sống mới thú vị".
"Loại chuyện này thì có gì hay ho để mà trải nghiệm? Nếu không giải quyết tốt, nói không chừng cái mạng của anh cũng đi tong! Bình thường sao tôi không thấy anh xông xáo như vậy!", Cơ Hương Ngưng bực mình nói: "Còn nữa, bên đường đua không có video giám sát, họ nói rằng camera ở đó đã bị hỏng nên không quay được nữa. Bây giờ phải làm sao?"
Hoắc Khải đã lường trước được tình huống này. Vì Vương Minh Hải đã có ý định muốn đổ một phần trách nhiệm cho anh, nên gã ta chắc chắn sẽ cố gắng tiêu hủy hết bằng chứng.
Bây giờ có vẻ như suy đoán của anh đã đúng, nói không chừng bây giờ họ cũng đã tìm đến các nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787904/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.