Có điều trước khi Đường Trọng Vi kịp phát hiện ra điều gì thì Hoắc Khải sẽ không dễ dàng chủ động tiết lộ thân phận, dù sao thì chuyện trùng sinh nói thật là khó mà tưởng tượng nổi, rất dễ gây ra những rắc rối không cần thiết. Giọng điệu của Hoắc Khải càng làm Đường Trọng Vi cảm thấy quen thuộc.
Nhưng ngay từ lần đầu gặp mặt cô ấy đã phải công nhận với lời mà Hoắc Giai Minh đã nói, phong cách của người đàn ông này quả thực có vài phần giống với chồng chưa cưới của mình.
Nhất là dáng vẻ trong nhu có cương mà quan tâm người khác thì giống y như đúc.
Cũng chính vì điều đó mà cô ấy không trả lời ngay, hơn nữa còn có hơi ngây ra.
Nhưng Lâm Xảo Mộng đang ngồi trên ghế lái kia thì lại cảm thấy không vừa lòng. Cái gì mà ốm rồi còn chạy đi chơi xa như thế, nói cứ như là mình không quan tâm cô ấy vậy.
“Này anh ơi, anh thân với Vi Vi lắm à?”, Lâm Xảo Mộng hỏi.
Hoắc Khải liếc nhìn cô ta một cái rồi đáp: “Không tính là thân lắm”.
“Ồ, tôi còn tưởng anh là chú cậu ấy, nói chuyện cứ như ông cụ non”, Lâm Xảo Mộng nói.
Hoắc Khải nào có nghe không ra ý tứ châm chọc của cô ta, Đường Trọng Vi cũng nghe ra rồi, vì thế bèn ngăn lời Lâm Xảo Mộng rồi lại nói với anh: “Anh Lý, anh đừng để ý, Mộng Mộng thẳng tính lại nhanh nhảu, câu vừa nãy không có ác ý đâu”.
Hoắc Khải biết lời nói ban nãy của mình chắc là đã làm cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787897/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.