Nói về tiền tài thì Triệu Vĩnh An không thiếu, nên có rất
nhiều người ghen tị với ông ấy. Nhưng có không ít đồ vật đều đã bị các bảo tàng lớn đặt trước mất.
Ông giáo sư già cũng từng nói, sau khi ông ấy chết thì
phần lớn các vật sưu tập được sẽ được quyên tặng cho
bảo tàng. Càng là đồ vật có giá trị thì càng phải quyên
tặng.
Cho nên cũng chẳng ai nắm rõ được sau khi ông ấy
chết thì còn bao nhiêu di sản.
Nhưng cho dù không còn chút tiền nào đi nữa thì vẫn
có người muốn được làm thân với ông giáo sư.
Chưa nói đến chuyện khác, chỉ cần là mạng lưới quan
hệ được thành lập từ các học trò của ông ấy thôi cũng đủ
để khiến người khác thèm chảy nước miếng rồi.
Nhưng Triệu Vĩnh An lại chưa hề thừa nhận việc mình
muốn tìm một học trò cuối cùng, cho nên vô số người chỉ
ôm hy vọng với tỉ lệ một phần mười ngàn, đưa các thanh
niên trẻ tuổi đến thử sức.
Có thành công hay không thì tính sau, chuyện chính là
phải làm thân được với Triệu Vĩnh An đã.
Hoắc Giai Minh chính là một quân cờ được nhà họ
Hoắc phái tới. Vì cậu ta vốn không thích làm kinh tế cho
nên đã dồn phần lớn tinh lực vào các loại văn hóa như
cầm, kỳ, thi, họa, cho nên khá hợp với “khẩu vị” của Triệu
Vĩnh An.
Chuyện này đáng ra đã được chốt như vậy, nhưng
Hoắc Tích Nguyên lại lén lút bảo con trai mình là Hoắc
Đình Viễn chạy tới đó để thử vận may.
Kết quả thì Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787852/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.