Việc Cơ Xuyên Hải từ chối cũng không nằm ngoài dự
đoán của Hoắc Khải. Nụ cười của anh vẫn không hề nhạt
đi: “Thứ nhất, sự tồn tại của nhà họ Cơ đối với chúng tôi
là có lợi chứ không hại, cho nên chúng tôi cũng không
mong nó sụp đổ. Thứ hai, nếu ông cứ nhất quyết từ chối,
hoặc thậm chí là bí mật cáo trạng với người khác, thì ông
nghĩ đi, nếu giờ nhà họ Cơ đuổi luôn tổng giám đốc Cơ và
không cho cô ấy quay lại thì có sao nào? Nếu tổng giám
đốc Cơ bị đuổi việc, ông nghĩ người tiếp theo vào tầm
ngắm sẽ là ai nào? Một người nhánh phụ gần như không
có thực lực gì hay là một người giữ chức giám đốc tài
chính nhưng lại đã từng có ý đồ khác như ông?“
Cơ Xuyên Hải nghe vậy thì đổ hết mồ hôi lạnh. Không
sai, nếu vì chuyện này mà Cơ Hương Ngưng bị đuổi đi thì
dòng chính sẽ tha cho một kẻ phản bội như ông ta sao?
Dám bắt tay với nhánh phụ để tranh quyền đoạt lợi
chính là tội chết!
Cho dù hiện giờ ông ta đang là giám đốc tài chính
nhưng ông ta biết một mình ông ta không thể đối đầu với
toàn bộ dòng chính được.
Mấy lão cổ đông của dòng chính mà đứng dậy lên
tiếng thì ông ta sẽ bị đuổi cổ ngay.
Đến lúc này Cơ Xuyên Hải mới nhận ra, dù tương lai có
thế nào đi nữa thì số mệnh của ông ta đã bị buộc chặt vào
cùng với Cơ Hương Ngưng rồi.
Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, chứ không
phải có phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787802/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.