Ánh mắt của Ninh Thần phát sáng lên. Hoắc Khải nói
càng chỉ tiết thì cô càng cảm thấy chuyện này hoàn toàn
có thể thành công.
Chưa tính đến chuyện khác, chỉ nhắc đến một triệu tệ
kia đã khiến cô phấn khích rồi.
“Nhưng, nếu người đăng ký quá nhiều thì việc thống
kê sẽ vô cùng phức tạp, đồng thời, chúng ta còn phải tìm
người có chuyên môn để giám sát, tránh việc tạo cân…
nặng giả.. “ Ninh Thần đưa ra những khúc mắc của cô.
Hoắc Khải bật cười, nói: “Chúng ta không cần tìm
người có chuyên môn, vì chính những người đến đăng ký
này là người giám sát tốt nhất rồi”.
Ninh Thần ngẩn người, sau đó cũng lập tức hiểu ra,
vui vẻ nói: “Ý của anh là, để họ giám sát lẫn nhau à? Vì
mỗi người đầu muốn giành giải nhất nên tuyệt đối sẽ
không cho phép người khác làm giả!”
Hoắc Khải cười lớn, nói: “Bây giờ em càng ngày càng
hiểu làm kinh doanh như thế nào rồi đấy, rất tốt. Trước
tiên, em lên một bản kế hoạch cụ thể về hoạt động lần
này, anh sẽ chịu trách nhiệm về phần quảng bá. Nhưng
hoạt động chính thức thì ít nhất cũng phải đợi đến cuối
tuần sau. Thứ hai anh phải đi cùng Cơ Hương Ngưng đến
nhà họ Cơ, có thể mất mấy ngày mới quay lại”.
Ninh Thần gật đầu, phấn khích không ngừng, nói:
“Anh cứ làm việc của anh đi, mấy ngày nay em sẽ chăm
chỉ viết một bản kế hoạch, đến lúc đó anh xem cho em
nhé!”
Dáng vẻ hăng hái của cô khiến cho Hoắc Khải cũng
cảm thấy vui lây, đến cả Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787800/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.