Sau khi trở về nhà, Hoắc Khải đi vào phòng gọi Ninh 
Thần, báo cho cô biết có bạn mời ăn cơm, muốn cô cùng 
đi với anh. 
Đối với phụ nữ mà nói, được chồng đưa đi ăn cơm 
cùng bạn bè là một chuyện rất vui vẻ. Điều này thể hiện 
sự xác nhận của chồng đối với cô ấy. 
Nhưng cân nhắc đến việc Đường Đường còn chưa về, 
hơn nữa, bây giờ còn sớm chưa đến giờ cơm, cho nên 
Hoắc Khải lại đi ra bảo Hoắc Giai Minh vào nhà. 
Sau khi vào trong nhà, Hoắc Giai Minh nhìn xung 
quanh một chút, trên mặt lộ ra một chút kinh ngạc. 
Đó là do cậu ta đã cố gắng che giấu cảm xúc trong 
lòng, nếu không, có lẽ bây giờ còn rơi cả cằm xuống đất 
rồi. 
Hoắc Khải nhìn ra suy nghĩ của cậu ta, cười nói: “Có 
phải cảm thấy rất nhỏ không?” 
“Chim sẻ tuy nhỏ nhưng có đủ ngũ tạng, hơn nữa chị 
dâu còn đẹp như thế, tổ vàng tổ bạc cũng không bằng”, 
Hoắc Giai Minh trả lời. 
Câu nói này cũng coi như bình thường, nhưng ngoài 
miệng thì nói vậy chứ trong lòng vẫn khó tránh khỏi kinh 
ngạc. 
Cậu ta cho rằng người như Hoắc Khải, nếu không ở 
biệt thự ba tầng thì ít nhất cũng phải là một chung cư cao 
cấp. 
Ai ngờ, lại là một chung cư cũ nát sắp bị di dời, phá bỏ 
như vậy. Hơn nữa, diện tích căn phòng quá nhỏ. Những 
đồ đạc trong phòng cũng đã rất cũ, nhìn qua là biết đã 
dùng nhiều năm. 
Khả năng của Hoắc Khải hoàn toàn không thích hợp 
với chỗ ở của anh. Nhưng vợ anh lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787772/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.