Hoắc Khải thì lại bình tĩnh nhìn Mã Thiên Phi, nói: “Có
đạo đức hay không thì cũng khó nói, trái lại, tôi rất muốn biết, anh định giải quyết chuyện này thế nào”.
Vốn dĩ, đây chỉ là chuyện nhỏ, theo ý của Mã Thiên
Phi, chỉ cần bảo hai người Liêu Gia Tường tuỳ tiện xử lý
một chút là xong. Ai ngờ lại gặp phải một kẻ liều nh, hại
anh ta phải đích thân chạy đến đây một chuyến.
Hơn nữa, dáng vẻ không coi anh ta ra gì của Hoắc
Khải càng khiến trong lòng Mã Thiên Phi không vui.
“Xử lý thế nào còn cần phải nói với anh sao? Trước
tiên, để xe sang một bên đi!”, Mã Thiên Phi nghiêm mặt
nói.
“Thời gian của tôi rất quý báu. Tôi không muốn tốn
thời gian với chuyện này, cho nên vẫn cần anh nhanh
chóng đưa ra một cách xử lý công bằng, chính trực”
Hoắc Khải nói.
Lão già ăn vạ họ Chương ở bên cạnh được Mã Thiên
Phi giúp đỡ nên càng lớn lối, nói: “Cậu thấy chưa, hung
hăng càn quấy như thế cơ mà, còn không nể mặt cậu,
phải trị đến nơi đến chốn, đúng không?”
Nghe lão ta xúi giục, cộng thêm việc muốn lấy lòng
người bên cạnh Triệu Vĩnh An, Mã Thiên Phi ngay lập tức
nói với Liêu Gia Tường: “Kiểm tra xem xe của anh ta có
hợp chuẩn không, nếu không thì giữ xe trước! Còn hai
người, theo tôi về đồn làm việc”.
“Đây chính là sự công bằng, chính trực của anh?”,
Hoắc Khải lạnh lùng nhìn Mã Thiên Phi, nói: “Ông ta vi
phạm luật giao thông. Anh không nghe không hỏi mà cứ
thế kiểm tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787768/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.