Uống xong bát cháo, tình trạng váng vất đầu óc của
anh được cải thiện hẳn.
Chuyện khác không kể tới, chứ tài nghệ nấu nướng
của Đặng Tuấn Mai quả thực rất khá, chỉ với bát cháo này
đã khiến Hoắc Khải rất tán thưởng.
“Trước kia anh không thích ăn cháo mà, hôm nay lại
ăn hết cả bát to như thế, nể mặt mẹ quá!” Ninh Thần tỏ ra
rất hài lòng.
Hoắc Khải vừa thu dọn bát đũa vừa đáp: “Ấy là vì mẹ
nấu cháo ngon quá!”
Tuy rằng ấn tượng đối với con rể vẫn chưa thay đổi
hoàn toàn, nhưng có được câu nói dễ nghe này vẫn khiến
Đặng Tuấn Mai cười tít cả mắt: “Cứ để đó đi, lát nữa mẹ
rửa cho!”
“Dù sao con cũng không có việc gì làm, coi như vận
động sau bữa cơm thôi mà. Mẹ cứ giúp bố lo chuyện
buôn bán đi, con thấy khách khứa không ít đâu” Hoắc
Khải đáp.
Sau đó, anh cầm bát đũa đi vào bếp, tiếng nước chảy
từ bên trong nhanh chóng vọng ra.
Thấy Hoắc Khải ở trong bếp rửa bát xong còn cầm
khăn lên lau máy hút bụi, Đặng Tuấn Mai khẽ gật đầu rồi
thì thầm hỏi Ninh Thần: “Bây giờ thằng bé này ở nhà cũng
chăm chỉ thế này à?”
15:55 .i 4GÍ8 )›
< Chương 55: Vừa gặp mà như đã quen
“Cũng không khác gì đâu mẹ. Cơm nước mỗi ngày đều
do anh ấy nấu, con với Đường Đường cứ đợi ăn thôi”, Ninh
Thần gật đầu.
“Thế còn được, lãng tử biết hối cải, bao nhiêu tiền bạc
cũng không bì được!” Đặng Tuấn Mai ừm một tiếng rồi
liếc về phía Ninh Quốc Năng: “Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787719/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.