“Em tin tưởng anh ấy quá nhỉ!”, Ninh Thần nói. “Làm gì còn cách nào khác, sự thật luôn mạnh hơn
mọi lời hùng biện. Em cũng muốn đấm anh ấy vài cái lắm,
tiếc rằng xem ra bây giờ không còn cơ hội nữa rồi”, Ninh
Ngọc Lâm tỏ ra tiếc rẻ.
“Chỉ được cái lẻo mép! Em đừng làm bậy đấy nhé. Bây
giờ Đường Đường đang quấn lấy bố nó lắm, nếu biết được
em đánh anh ấy, coi chừng mấy tháng trời nó không thèm
nhìn mặt em nữa đâu!”, Ninh Thần nghiêm nghị dặn dò
em trai.
“Ôi chao, em chỉ đùa thôi mà, chị còn tưởng thật nữa
hả”, Ninh Ngọc Lâm nở nụ cười nịnh nọt: “Bây giờ em mở
cửa hàng toàn phải dựa vào anh rể, lấy lòng anh ấy còn
không kịp, làm sao dám đánh. Nếu muốn đánh thật thì em
đã ra tay từ mấy năm trước kìa. À phải rồi, chuyện chị
muốn về nhà, em nói trước với bố mẹ rồi”.
Động tác rót trà của Ninh Thần khẽ khựng lại, nhưng
nhanh chóng khôi phục trạng thái bình thường: “Bố mẹ
nói thế nào?”
“Còn nói thế nào được nữa, vẫn như mọi lần thôi. Tóm
lại khi nào chị bảo Lý Phong nhớ chuẩn bị tâm lý sẵn khi
về nhà”, Ninh Ngọc Lâm đáp.
Ninh Thần không nói năng gì. Cô đã thương lượng
chuyện này với Hoắc Khải từ lâu rồi, cũng đã chuẩn bị tâm
lý đầy đủ.
09:19 si 4GÍ
‹ Chương 35: Ván cờ khó thắng
Chuyện tốt hay chuyện xấu, hai người đều phải cùng
nhau đối diện.
Ở một bên khác, hôm nay được coi như ngày đầu
nhậm chức của Hoắc Khải.
Theo quy định của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787699/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.