Anh thức thời né tránh cảnh tượng khá kiều diễm kia, quay người ngồi xuống trước bàn máy tính.
Công việc kinh doanh của ngày hôm nay chắc hẳn vẫn có thể kiếm thêm vài đơn hàng, Hoắc Khải không muốn lãng phí công sức tuyên truyền của mình.
Chưa được bao lâu sau, Ninh Thần dỗ Đường Đường ngủ xong, mặc áo ngủ mỏng manh bước tới: “Anh nghỉ ngơi đi, để tôi trông cho một lát!”
“Không sao đâu, anh ở nhà cũng gần như nghỉ ngơi rồi mà, em cứ ngủ đi”, Hoắc Khải đáp.
Ninh Thần nhìn anh, cô bỗng nói: “Nếu anh cứ như thế này mãi thì tốt biết bao…”
Cô rất hi vọng có thể dùng thực tế để chứng minh mình không chọn sai chồng, tiếc rằng Lý Phong chỉ khiến cô càng thêm thất vọng.
Hai ngày nay tuy rằng anh đã thay đổi theo chiều hướng tích cực hơn rất nhiều, nhưng Ninh Thần vẫn không dám chắc chắn rằng anh đã thực sự thay đổi.
Chỉ như phù dung sớm nở tối tàn, hay là thay đổi mãi mãi?
Hoắc Khải hiểu được nỗi lo trong lòng cô, anh mỉm cười và đáp: “Không cần nghĩ quá nhiều đâu, cuộc sống chỉ càng thêm tốt đẹp thôi”.
“Hi vọng là thế!”, Ninh Thần không tranh giành quyền được trông coi cửa hàng Taobao với anh, bởi vì cô biết rõ, kể cả bản thân mình ngồi ở đó cũng rất khó có thể trả lời khách hàng tốt như Hoắc Khải.
Liếc mắt nhìn về phía sofa, Ninh Thần đột nhiên hỏi: “Một mình ngủ ở sofa chắc cũng lạnh nhỉ?”
Hoắc Khải sững người, lòng dạ dao động, ý của cô ấy là…
Nói thật lòng, Ninh Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/157669/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.