Sau khi Tăng Thư bị thương thì Dương Hàn đưa cô về anh ở để tiện chăm sóc. Mặc dù Tăng Thư ban đầu còn phản đối nhưng lần nữa Dương Hàn thành công "thuyết phục" cô ngoan ngoãn đến nhà ở cùng anh. Dương Hàn chăm sóc cô rất cẩn thận, vết thương rất nhanh cũng đã hồi phục. Việc bây giờ là phải thường xuyên bôi thuốc để không để lại sẹo.
Tăng Thư từ trên lầu đi xuống, cô đã thay ra chiếc áo len không tay oversize cùng với chiếc quần ngắn vừa vặn. Cô bước đến gần Dương Hàn đang đọc báo ở phòng khách, một bên tay cô đeo túi xách nhỏ để điện thoại cùng với ví tiền. Cô không trang điểm, chỉ đánh nhẹ son trên môi. Tuy vậy khí chất cùng với sự quyến rũ của cô vẫn vô cùng thu hút. Tăng Thư đứng trước mặt Dương Hàn, giọng nói bình thản:
"Hôm nay em ra ngoài cùng Du Uyên" Cô không giải thích nhiều, cũng không có vẻ gì muốn anh đưa đi. Đơn giản là chỉ báo cho anh một tiếng.
Dương Hàn nhìn vẻ mặt vui vẻ của cô thì tâm trạng cũng vui theo. Tuy vậy trời đã tối, Dương Hàn không yên tâm để cô đi một mình. Anh lái xe chở cô đến một quán bar ở trung tâm thành phố. Khi cô vừa muốn mở cửa xuống thì Dương Hàn ngăn lại, anh kéo cằm cô nhìn sang mình, giọng nói nghiêm túc:
"Không được uống nhiều, có chuyện gì thì gọi cho anh"
Tăng Thư ừm một tiếng, cô rướn người hôn lên một bên má Dương Hàn. Anh cười nhẹ xoa đầu cô, bảo bối càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-do-cung-chieu/2759231/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.