Tăng Thư bị Dương Hàn dọa lúc nãy liền kiếm cớ muốn ra ngoài mua đồ. Cô da mặt mỏng không dám đối diện với Dương Hàn. Dương Hàn lẽ nào nhìn không ra, vừa lúc cô đi ngang qua liền nhanh tay kéo cô giữ lại.
"Em muốn trốn đến khi nào?" Dương Hàn cười gian manh véo nhẹ má cô.
"Em không có"
"Vậy em đang giận anh à? Cùng lắm thì chúng ta có qua có lại, nào đến đây, anh cho em sờ" Dương Hàn kéo tay cô đặt lên chỗ giữa quần của mình. Anh vui vẻ đến mức đuôi mắt cũng cong lên hiện ý cười.
Mặc dù thông qua một lớp vải của quần ngủ nhưng cô vẫn cảm nhận rõ ràng được đồ vật nằm bên trong. Tăng Thư giật mình vội rút tay về,
"Em cũng không phải lưu manh như anh" Hai vành tay của Tăng Thư như bị lửa đốt, vừa nóng vừa đỏ. Ngoài mặt cô bình tĩnh nhưng đã sớm bị Dương Hàn nhìn thấu, anh bật cười: "Là em không chịu, không phải anh bắt nạt em"
"Là em không thèm" Tăng Thư không chịu thua sửa lời của Dương Hàn. Anh phì cười vuốt nhẹ mái tóc cô, da mặt mỏng thật, anh chỉ trêu cô một chút mà mặt mày đỏ hồng rồi. Cô bé nhà anh thật dễ xấu hổ mà! Dương Hàn vòng tay để ở eo cô, Tăng Thư cũng thuận thế mà thoải mái tựa đầu lên ngực anh.
"Bảo bối, em hình như ốm đi rồi" Dương Hàn bóp nhẹ eo cô một chút lại nói.
"Không có a. Em...hình như còn mập lên" Tăng Thư ngẩng đầu đáp lời, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-do-cung-chieu/2759211/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.