Mạnh Kiều hoài nghi nhìn thi thể.
Cốc Thu nói: “Đến đây đi.”
Mạnh Kiều cau mày đánh giá Cốc Thu, lại quay đầu nhìn Nghiêm Mục. Nghiêm Mục tỏ rõ trên mặt: Em có thể thử xem! Nếu bọn họ dám động đến em, anh có thể cho bọn họ chết tập thể.
Mạnh Kiều nhướng mày: Kim loại dẫn điện, chưa chắc nha.
Cô ngồi xổm trên mặt đất, từng cảnh trước khi Trương Tuấn chết xuất hiện trong đầu nhưng cô không bắt được bất kỳ dấu vết để lại hữu dụng nào. Mạnh Kiều càng ngày càng nghi hoặc, Trương Tuấn và Triệu Nhất Minh cùng đi trên đường, nhưng Triệu Nhất Minh không chết, anh ta lại chết.
Nhưng mà, cô không nhìn thấy Triệu Nhất Minh sử dụng bất kỳ đạo cụ bất ngờ nào. Mạnh Kiều suy nghĩ trong chốc lát, chậm rãi đứng lên lắc đầu: “Anh ta thật sự đi trên đường rồi chết. Chính là đột nhiên chết.”
“Vì sao lại công kích anh ta?” Hạ Linh run rẩy hỏi: “Không phải nói chỉ công kích thôn dân à?”
“Đúng là chỉ công kích thôn dân.” Mạnh Kiều kể lại những gì hai người vừa trải qua: “Nhưng từ thị giác của Trương Tuấn, anh ta cũng không làm ra hành động khác người nào.”
Hạ Linh không nỡ nhìn thẳng vào tứ chi rách nát, trong lòng khó chịu như bị thứ gì đó chèn lên. Cậu ấy biết Trương Tuấn không thích đồng tính luyến ái, nhưng lúc cậu ấy té ngã, người đàn ông này lại không trốn chạy một mình mà còn cứu cậu ấy. Điều này khiến ấn tượng của cậu ấy về Trương Tuấn rất tốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-tron-khap-dia-cau/3387677/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.