Đúng lúc này, tiếng chuông réo rắt trong túi xách tôi kêu lên. Tôi khó xử nhìn Châu phu nhân, bà ấy mỉm cười cho phép tôi nghe điện thoại.
Tôi lấy điện thoại, đứng dậy nói. "Bác gái, cháu xin phép ra ngoài nghe điện thoại."
"Không sao, con cứ nói ở đây đi. Là thằng bé gọi điện cho con, ta nói đúng không?"
Ngó vào điện thoại màn hình đang hiển thị người gọi đến đúng là Châu Mặc Lâm, tôi ngạc nhiên hỏi. "Sao bác biết đó là anh Lâm gọi đến?"
"Nó là con trai ta, ta hiểu nó hơn bất cứ ai." Châu phu nhân chỉ mỉm cười nói một câu đơn giản. "Chắc thằng bé sốt ruột không thấy con về nhà nên gọi tới đấy. Mau nghe đi, đừng để nó chờ lâu."
"Vâng ạ." Tôi gạt nút nghe hiển thị trên màn hình.
Đây là chiếc điện thoại mới toanh Châu Mặc Lâm đưa cho vào hôm tôi đi phỏng vấn. Hắn nói: ra ngoài đi làm mà không có phương tiện liên lạc thì kỳ lắm. Vậy là tôi được phép dùng điện thoại theo cái cách không ngờ tới. Còn số điện thoại riêng tư của hắn lưu trong máy tôi thì... là icon ba cái trái tim...
Tôi cạn lời vì cái độ sến của hắn, thế là không do dự đổi tên gấp thành Châu Mặc Lâm.
Làm như là tôi và hắn đang trong giai đoạn hẹn hò yêu đương nồng nhiệt không bằng. Người không biết nhìn vào có khi hiểu nhầm rằng tôi đã có bạn trai.
Tôi áp điện thoại vào tai. "Alo!"
"Trân à! Sao giờ này em vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558204/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.