🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chúng tôi ngồi ôm nhau ngắm bình minh từ khi bắt đầu và cho đến lúc kết thúc...



Tôi chạm nhẹ lên cánh tay rắn rỏi, đánh động hắn.



"Chúng ta về phòng đi."



Hắn cúi đầu nhìn tôi.



"Em thấy buồn ngủ rồi hả?"



"Vâng." Tôi gật đầu, thân thể đang ngả lên người hắn ngay lập tức ngồi thẳng lưng.







Xung quanh nhiều vị khách đang hiếu kỳ nhìn chúng tôi. Tiếng xì xào xì xầm cứ mãi quanh quẩn bên tai khiến tôi khó chịu, và không thể chịu đựng thêm tôi bèn bảo hắn về phòng.



"Ừ, chúng ta đi." Hắn kéo tay tôi cùng đứng dậy.



Nhớ ra điều quan trọng, biết có thể sẽ làm hắn không vui vì những lời tôi sắp sửa nói nhưng tôi không còn cách nào khác, bèn níu tay hắn lại.



"Châu Mặc Lâm, tôi là đầy tớ của anh, theo lý mà nói tôi không được phép đứng cạnh anh."



"Ý em là gì?" Hắn mất hứng đanh mặt hỏi khi nghe tôi nhắc đến chuyện chẳng liên quan.



"Để nhiều người nhìn thấy tôi sánh vai đi cùng anh, như vậy vẫn được ạ?"



"Trước đây là trước đây, còn bây giờ sẽ khác. Tôi không để ý, em lo cái gì?"



"Anh không sợ những ở đây biết thân phận của anh à? Lỡ thông qua những người này, bố anh biết thì làm thế nào đây?"



Nói ra điều mình đang băn khoăn tôi thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.



"Trước tôi thấy lo, nhưng giờ có em bên cạnh thì hết rồi."



"Hả? Người lạnh lùng như anh mà cũng có thể nói ra câu sến

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558127/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.