Tôi biết giờ đã rất muộn, ai cũng cần được nghỉ ngơi. Nhưng tôi không thể chờ đến sáng mai, chuyện có thể giải quyết ngay thì giải quyết dứt điểm luôn đi.
"Em muốn hỏi tôi chuyện gì?" Hắn nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh tôi, cầm lấy bàn tay lạnh buốt đặt vào lòng bàn tay hắn, ủ ấm.
Tôi phức tạp nhìn cử chỉ thân mật ấy, không biết nên bày ra vẻ mặt nào trước con người nghiêm nghị đó.
Đợi đến lúc tay tôi ấm lên, hắn chuyển sang ủ ấm tay kia của tôi.
Một động tác đơn giản và ân cần nhưng cũng đủ khiến trái tim tôi đập trật một nhịp.
Người lạnh lùng như hắn, cũng có thể làm ra động tác đó ư?
Tôi hoang mang, lời nói đến đầu môi rồi lại bị nuốt xuống. Hay thôi không hỏi nữa nhỉ?
"Em cứ hỏi đi, tôi sẵn sàng lắng nghe."
Lần này, cả hai bàn tay nhỏ bé được hắn bao trọn trong hai bàn tay to lớn.
Tôi hít vào thở ra để lấy dũng khí.
"Anh Lâm này. Anh nghĩ sao về việc sử dụng biện pháp an toàn mỗi khi chúng ta gần gũi?"
Hai bàn tay tôi bỗng dưng bị siết chặt, hắn trở lại dáng vẻ lạnh lùng như thường ngày.
"Em muốn tôi dùng bao?"
"Phải. Làm tình với một cô gái mà không dùng bao, anh đang thiếu trách nhiệm với bản thân, cũng là thiếu trách nhiệm với người khác. Anh nên... không sử dụng thứ đó với người vợ của mình, chứ không phải... "
Bờ môi đang phân tích vấn đề cho hắn hiểu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558123/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.