Khuya muộn... Con tàu tiếp tục hải trình và đang tiến vào trung tâm hải phận của biển Đông...
Nghe tiếng sóng biển rì rào ở bên tai, tôi nằm trên giường há miệng hít vào thở ra...
Tôi không thể hiểu nổi, người hành động là hắn còn tôi chỉ đón nhận một cách thụ động, ngay cả việc đơn giản nhất là giơ tay nhấc chân cũng không phải làm, vậy cớ sao tôi lại thấy mệt mỏi thế này?
Giờ đây cơ thể tôi phủ đầy một tầng mồ hôi, có cả mồ hôi của người đàn ông phía trên rơi xuống.
Thân hình cao lớn với những cơ bắp săn chắc đầy nam tính vẫn nhấp nhô liên hồi. Hắn làm không biết mệt mỏi, giam hãm tôi trong vòng tay rắn chắc nổi đầy gân xanh và tràn ngập sức mạnh của hắn.
Sự nam tính ấy... tôi lặng lẽ giấu sự đè nén xen lẫn sợ hãi xuống tận cùng của cõi lòng.
Hắn cúi đầu hôn tôi, bên dưới vẫn kịch liệt ra vào...
Từng đợt cao trào này đến cao trào nọ từng lớp từng lớp thi nhau kéo đến, chúng không rời đi mà quấn quýt vào nhau tạo thành con sóng khổng lồ nhấn chìm tôi.
Tôi... ngoài đón nhận khoái cảm hắn mang lại, hầu như không có cơ hội chống lại hắn. Bị hắn hôn gần như đến nghẹt thở, hai tay chống trước lồng ngực vững chãi biểu thị tia phản kháng cuối cùng còn sọt lại.
Đã có lúc tôi từng hy vọng sẽ đến một ngày mình có thể thoát khỏi sự kìm hãm của Châu Mặc Lâm. Nhưng dù sao thì, không có việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558121/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.