Cơ thể tôi như bị điểm huyệt, cứng ngắc không thể cử động như bình thường được.
Tôi chẳng biết mình nên bày ra vẻ mặt gì trước lời kể của hắn.
Trên đời này làm gì có người bố nào kinh khủng khiếp như Châu Mặc Lâm nói, hắn đang nói dối tôi có đúng không?
Nhưng vẻ mặt của hắn quá nghiêm nghị, không có một dấu hiệu nào là lừa phỉnh tôi. Và hắn cũng chẳng cần thiết phải nói dối tôi.
Tôi cắn môi, nếu những gì hắn nói là sự thật, thế thì quá đáng sợ rồi.
"Nghe đáng sợ lắm đúng không?" Bàn tay đang mân mê mái tóc tôi trở nên gấp gáp hơn bao giờ hết, như đang che giấu cơn thịnh nộ sắp phun trào. "Mọi chuyện của ngày hôm nay là do sai lầm của bản thân tôi. Nhưng không sao, tôi không để sai lầm đó được phép tái diễn, nên em có thể yên tâm nép vào tôi, dựa giẫm vào tôi."
Tuy không hiểu mấy lời hắn nói mang hàm ý gì, nhưng tôi biết hắn đang cực kỳ cực kỳ đè nén sự phẫn uất ở trong lòng. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với con người này thế?
Tại sao bố ruột lại có thể chèn ép với chính đứa con của mình được? Liệu có nhầm lẫn gì ở đây không?
Tôi muốn hỏi lắm nhưng đây là chuyện riêng tư của hắn... và tôi, không có tư cách để hỏi.
"Hôm nay vất vả cho em rồi." Châu Mặc Lâm cúi xuống hôn nhẹ lên trán tôi, anh ta nhìn tôi như nhìn người tình của mình. "Em có hài lòng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558107/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.