Tống Dao là một con thỏ nhỏ ngốc nghếch đáng thương nhưng cô lại may mắn hơn bất cứ ai, may mắn đến mức cô làm việc ở đâu thì đều bị Boss nhìn trúng. Mỗi lần như thế, cô lại cong mông bỏ chạy thật xa, không dám quay lại nhìn một lần. Cho dù Boss đẹp trai, boss nhà giàu, boss yêu thương... thì như thế nào. Với cô nó chỉ được đóng trong hai chữ "kinh khủng". Biết làm sao được khi cô đã phải chịu quá nhiều nỗi "ám ảnh" mang tên Boss như vậy.
Nói cô khờ khạo, ngu ngốc... đều được. Vì vốn dĩ chỉ khi trải qua những "thảm cảnh" thực tế rồi thì người ta mới biết đôi khi bị nhìn trúng đúng là "thảm họa". Cũng may Boss mới của cô là một người đẹp trai, tính cách của Boss tùy hứng, bất thường, nóng lạnh không đoán trước được. Và điều tuyệt hơn cả là cô phát hiện Boss bị gay. Thế là cô cứ mặc sức phô ra sự "chân thật đến ngu ngốc" của mình cho Boss thấy. Nào ngờ...Boss nghiêm túc, lạnh lùng, khó chị. Nhưng anh vẫn giữ cô bên cạnh vì anh cần người giúp anh có thể vui vẻ mà không gò bó toan tính, để tháo đi lớp mặt nạ vẫn mang hàng ngày.
Thế là, đại boss phúc hắc cứ hết lần này đến lần khác đem tiểu bạch thỏ ra làm "thú vui tao nhã" cho riêng mình. Lâu dần, anh thành nghiện mà không thể bỏ được. Đã thế, thỏ con kia lại bày ra dáng vẻ cam chịu, uất ức không nói, rõ ràng là không muốn nhưng lúc nào cũng nịnh nọt, tươi cười ngây ngô đến đáng ghét. Vậy nên, không bắt nạt thì cũng thật có lỗi với bản thân....