Uyển Sa bị nhốt trong một cái lồng bằng sắt, xung quanh còn có 7-8 cô gái mặc quần áo rách lưới cũng bị nhốt, ôm tay cuộn người lại, không hề có sức sống. Một chiếc xe ngựa phục cổ nâng đỡ cái lồng giam chạy vào trong rừng rậm, không biết chạy đi đâu.
Uyển Sa xoa đầu choáng váng, nhớ lại chuyện xảy ra trước lúc bị hôn mê. Lúc ấy, cô và thầy Quách đang ở trong rừng cây, ngửi thấy một mùi thơm kỳ lạ, không hiểu sao lại ngất đi, sau khi tỉnh dậy không thấy bóng dáng thầy Quách đâu cả. Và cô bị bắt giam trong lồng trên chiếc xe ngựa, tất cả thiếu nữ bên cạnh uể oải, không ai muốn nói chuyện với cô.
"Chị đã tỉnh rồi." Một cô gái đen và lùn, nhanh chóng nhảy xuống xe ngựa, ghé vào trong lồng vương tay đưa một cái chén nước cho Uyển Sa, "Uống. . . Uống nước."Uyển Sa tiếp nhận chén của cô, vội vàng hỏi: "Cảm ơn, xin hỏi một chút, xe ngựa này đang đi đâu vậy?"
Cô gái đen gầy lắp bắp nói: "Đi đến. . . Đấu trường."
"Đấu trường?" Uyển Sa không hiểu lắm,"Có một người đàn ông trung niên đi cùng tôi, ông ấy hiện đang ở đâu?" Cô gái đen gầy lắc đầu: "Tôi không. . . Không biết."
"YaYa, nếu còn nói chuyện với nữ nô, cha cô biết sẽ tức giận đó." Người đàn ông đang điều khiển cỗ xe ngựa ở phía trước, quay lại gầm lên với cô gái gầy gò đen nhẻm.
Cô gái được gọi là YaYa đáp lại, lè lưỡi với Uyển Sa nhỏ giọng nói: "Cha em.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-thoat-hoc-vien-sac-tinh/3456519/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.